Chiếc xe của Mao Vũ chạy qua cổng lớn, đỗ lại trước cửa chính. Lam Hạ thập thò vừa đi vừa nhìn xung quanh, sợ đến mức đổ mồ hôi hột.
Nhớ lại giọng nói khản đặc vưa rồi của Ngạo Lăng Cẩn, cô thực sự ớn lạnh cả người.
"Con đang ở đâu?"
Lam Hạ vừa nghe điện thoại, còn chưa kịp nói thì giọng của Ngạo Lăng Cẩn đã cất lên đầy giận dữ.
Cô ấp úng không biết trả lời thế nào, thì anh lại gằn giọng ra lệnh: "Quay về đây ngay lập tức!"
Giây phút đó, Lam Hạ tưởng tim mình bị loại ngữ khí đáng sợ kia doạ cho nhảy khỏi lồng ngực.
Bây giờ, cô đang đi lại trong chính căn nhà của mình nhưng lại phải mang bộ dạng lén lút chẳng khác gì kẻ trộm.
Bất chợt, khi đi qua sảnh bắc ở lầu một, Lam Hạ không cẩn thận để áo khoác bị mắc vào chiếc móc nhọn trên tường.
Cố gắng đưa tay ra sau để gỡ bỏ nhưng không thể, Lam Hạ hết cách mới tự giật người ra xa.
Vô tình chiếc móc xé rách chỗ áo đó của Lam Hạ, còn cô vì lực đẩy của bản thân mà loạng choạng lùi về sau suýt té.
Nhưng lúc này, lại sơ ý và ngay vào một người nào đó vừa hay từ dưới cầu thang đi lên.
Lúng túng quay mặt, Lam Hạ cúi cúi đầu: "Xin..xin lỗi!"
Đột nhiên, người này lại lên tiếng, giọng đặc biệt trầm khàn lạ lẫm.
Người này hỏi: "Cô là tiểu thư Lam Hạ?"
Lam Hạ ngẩng đầu, trước mặt đã thấy một người đàn ông cao lớn. Ước chừng với chiều cao nay có thể sánh ngang với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngong-cuong-chiem-doat/1516935/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.