NCCD c12
Sau khi rời khỏi phòng bắn, Mao Vũ đi lẩn thẩn xuống đại sảnh. Vẻ mặt vẫn còn hiện lên sự căng thẳng chưa kịp rút. Bất chợt khi vừa rẽ xuống lối cầu thang, thì lại chạm mặt với Hắc Vũ.
“Lão nhị!” Mao Vũ cúi đầu.
Hắc Vũ thoáng nhìn qua sắc diện của tên đàn em, liền hiềm nghi hỏi: “Vừa gặp mặt thiếu gia ở phòng bắn sao?”
Mao Vũ hơi mất tập trung, phải mất vài giây sau mới phản ứng mà gật đầu. Hàng lông mày hơi đổ lại, Hắc Vũ nheo mắt đem ánh nhìn dò xét lướt qua gương mặt cậu ta. Rõ ràng, trong mắt Mao Vũ đang lộn xộn như một mớ hỗn tạp.
“Chẳng phải tôi đã cảnh cáo cậu rất nhiều lần, phải tuyệt đối tránh xa cô ta ra kia mà. Cậu không hề để tâm đến lời dặn của tôi sao?”
Mặt mày Hắc Vũ tối đen, giọng nói mang đầy tính nghiêm khắc. Mao Vũ hơi giật mình, thật không nghĩ nội tâm của mình lại dễ dàng bị hắn ta đoán trúng như vậy. Gượng cười, Mao Vũ nói: “Lão nhị, tôi và tiểu thư không có gì để anh phải lo như vậy...”
Còn chưa kịp nói hết, Hắc Vũ đã nóng giận gằn giọng: “Một tiếng cũng tiểu thư, hai tiếng cũng tiểu thư! Mao Vũ, đừng nói là tôi không nhắc nhở cậu. Thân phận thực sự của cô ta là ai?”
Hắc Vũ tiến về trước một bước, Mao Vũ liền lùi về sau một bước. Hắn nhíu mày, mí mắt hiểm ác nhìn thẳng vào Mao Vũ một cách cay độc.
Hắn nhếch cười: “Cậu không nhớ thân phận của cô ta, vậy...thân phận cậu là gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngong-cuong-chiem-doat/1516922/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.