Lam Hạ đưa bàn tay dụi dụi, từ từ mở mắt. Trước mặt cô, không gian có phần tối mờ khi đèn trong phòng đã bị tắt gần hết, chỉ để lại mỗi ngọn đèn ngủ ngay phía đầu tủ cạnh giường.
"Phòng mình làm gì có cây đèn kiểu này!" Lam Hạ mơ màng lẩm bẩm. Gãi gãi đầu tóc một chút, vặn vẹo cái cổ có hơi nhức mỏi, cô giơ cao cánh tay phải lên mà thả về phía bên cạnh. Bất chợt cô hơi sững người vì cảm giác cánh tay của cô vừa chạm phải thứ gì đó.
“Gối ôm của mình...từ lúc nào mà lại nóng như thế này?" Lam Hạ nuốt nước bọt.
Cô chầm chậm trở người, bất giác suýt tí nữa thì há miệng mà thét lên thảng thốt khi chỉ cần một chút nữa thôi, cái môi nhỏ của cô cũng chạm luôn vào môi của Ngạo Lăng Cẩn.
“Cha...cha nuôi!" Lam Hạ run giọng kinh ngạc. Cô đưa mắt nhìn bao quát, nhận ra là phòng của ai, giường của ai, chăn nệm của ai, cô cắn răng mà tự trách: "Lại ngủ quên..."
Còn đang không dám nhìn trực diện vào gương mặt đang cận kề kia, cô trườn trườn thân người muốn nhích ra xa một chút, tiện thể tính trèo xuống giường để đi về phòng mà không gây ảnh hưởng đến người kế bên.
Nhưng đột nhiên cổ tay của cô bị ai đó giữ lại, cô còn chưa kịp hiểu chuyện gì thì một lực vừa đủ kéo ngã cô về sau. Ngạo Lăng Cẩn ôm lấy eo nhỏ của cô, vòng tay rắn chắc ấy cơ hồ như siết chặt hơn nữa khiến cả cơ thể cô bị nép sát vào người anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngong-cuong-chiem-doat/1516920/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.