"Thiếu gia, thầy Hào vừa mới gọi điện tới." Hắc Vũ nói. Ngạo Lăng Cẩn đang chăm chú đọc sách trên ghế sofa, thờ ơ hỏi: "Lại là chuyện gì?"
Hắc Vũ ngập ngừng, rồi đáp một cách e dè: "Tiểu thư trốn học giờ Anh ngữ."
Đôi mắt đang tập trung nhìn vào quyển sách trên tay của Ngạo Lăng Cẩn thoáng dao động, nhưng rồi liền yên về vị trí cũ, tiếp tục lướt trên từng con chữ trước mặt, điềm tĩnh nói: "Con bé đã quá thành thạo Anh ngữ, bỏ tiết đó cũng không vấn đề gì."
"Thiếu gia, nhưng mà..." Hắc Vũ lại ngập ngừng, thấy vậy Ngạo Lăng Cẩn tuy không nhìn nhưng vẫn hỏi: "Lại còn chuyện khác?"
Nhìn anh, Hắc Vũ nói: "Tiểu thư đánh người khác bị thương."
"Đánh người!?" Giọng của Ngạo Lăng Cẩn hơi cao một chút, anh gấp quyển sách trên tay, đặt nó trên đùi, nghi vấn nhíu mày: "Con bé này từ lúc nào lại manh động đến vậy?"
Chỉ mới nhập học được hơn một tháng, nhưng số lần giáo viên trong trường gọi về mắng vốn Lam Hạ vượt ngưỡng con số không tưởng. Ngày đầu tiên nhận lớp, cô đã xảy ra một trận cãi tay ngang với giáo viên chủ nhiệm. Tiếp theo đó là một chuỗi các trò rắc rối của cô từ trốn học đến đánh nhau rồi ngang nhiên nằm ngủ trong giờ lên lớp.
Triết Duật là một ngôi trường danh tiếng bậc nhất Bắc Kinh, nơi này chỉ dành riêng cho con cháu xuất thân từ danh gia vọng tộc có tiếng trong xã hội. Mà trong số đó, chẳng có ai qua được địa vị của cha nuôi Lam Hạ - Ngạo tiên sinh lừng lẫy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngong-cuong-chiem-doat/1516915/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.