" Thư Tâm" Thấy cô đi vào, Tống Văn liền cầm kính râm hỏi " Đây là cậu mua hay là có người tặng?"
Cô hơi mất tự nhiên mà cười một chút.
Tống Văn nhỏ giọng hỏi " Gần đây cậu có phải gặp gỡ nam nhân giàu có nào không?"
Thư Tâm không biết phải trả lời câu hỏi này như thế nào, cô mím môi không nói gì.
" Ai nha, nói ra cũng không sao, tớ đã sớm nói chồng cậu quá nghèo, cậu thật sự không nên lấy anh ta, lại còn nghèo, hai người lớn trong nhà lại đau ốm suốt, chi tiêu nhiều tiền nhưng kiếm được lại ít như vậy" Cô ấy bỏ kính vào hộp được đóng gói đẹp mắt " Lại nói, cậu gặp người có tiền kia ở đâu?, nếu sẵn sàng chi nhiều tiền cho cậu, hẳn là anh ta rất thích cậu".
" Không phải". Cuối cùng cô cũng bình tĩnh lại, đi qua lấy cất hộp kín đi " Tớ tự mua"
Tống Văn không tin " Không thể nào, cậu làm sao có thể bỏ tiền mua chiếc kính có giá bốn chữ số này, mỹ phẩm của cậu còn không quá hai trăm".
Thư Tâm bị chọc đến chỗ đau, hai mắt có chút đỏ lên, ở trong nhà cậu ấy cô nghĩ không nên cùng tranh cãi, lại khiến cô ấy không vui.
Cô không nói nữa.
Ngoài cửa lại truyền đến giọng anh " Làm sao vậy?"
Tống Văn vội vàng tiến đến nép vào người anh như chú chim nhỏ, ôm lấy tay anh nói " Chồng à, gần đây bạn học của em có vận đào hoa, người đàn ông đó đối xử tốt với cậu ấy còn mua cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngon-tinh-yeu-duong-vung-trom/658045/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.