Sau khi ngồi lên ngựa, cô quay đầu lại nhìn người anh tuấn tiêu soái phía sau mình. Người đẹp thì nhìn từ góc độ nào cũng thấy đẹp mà. Cô liền nở nụ cười tươi như hoa của mình bảo:
- Anh trai nè, anh có biết phủ Cố Gia ở đâu không vậy?
Hắ ta chau mày nhìn Gia Linh bằng ánh mắt khó hiểu.
- Anh trai nè sao? Ý nàng là sao?
- Ơ.. Ý ta là. Ngươi có biết phủ Cố Gia ở đâu không?
- Nàng muốn đi đến đó?
- Đúng vậy, anh đưa tôi về được chứ?
Hắn không trả lời mà gật đầu nhẹ nhàng, hắn ngẩn đầu nhìn về phía trước, dùng roi đánh vào mông con hắc mã mà hắn đang cưỡi khiến nó hét lên rồi bắt dầu chạy rất nhanh.
Ban đầu Gia Linh rất hứng thú ngắm khung cảnh xung quanh, vì đây là lần đầu tiên xuống núi của cô. Nhưng không lâu sau đó thì cô lại muốn ngủ nên vô tư thiếp đi, tựa đầu vào lòng ngực rắn chắc của hắn. Người đàn ông này tên là Đường Mặc Nhiễm, vị vương gia lạnh lùng tàn bạo trong mắt người đời. Hắn ta và Gia Linh là được hoàng thượng ban hôn, dù không yêu thương gì nhau nhưng cũng buộc hắn phải chấp thuận.
Không lâu sau đó, ngựa liền được dừng trước phủ Cố Gia uy nghiêm. Hai vị Cố lão gia và Cố phu nhân đang nhăm nhi tách trà ở hoa viên cũng nhanh chóng chạy ra tiếp đón.
- Vương gia! Ngài đến thăm Cố phủ của hạ thần có việc gì ạ?
Ông ta cúi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngon-tinh-vuong-gia-phuc-hac/2627585/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.