🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Nơi cốc vắng, sương chiều trĩu nặng, cả một bầu trời rộng mở hắt lên màu đỏ rực, ánh tà dương trên đỉnh núi Thiên Sơn tạo cho con người ta cảm giác phiền muộn khó tả. Giữa bầu không gian mờ mịt, thân hình bé nhỏ của nàng đứng cô đơn trên đỉnh núi, bộ y phục đã không còn nguyên vẹn vì bị rách hết chỗ này đến chỗ khác. Một mảng bị nhuộm đỏ đã khô trên đó. Gương mặt lắm lem nhưng cũng không thể che lấp đi vẻ đẹp tuyệt trần không kém phần tinh tế của nàng. Gia Linh đưa mắt nhìn ra hướng bầu trời xa vời vợi, nàng ngồi xổm xuống tảng đá chỉa ra bờ vực sâu thăm thắm, bàn tay nhỏ bé ôm chặt lấy đầu gối vô cùng đáng thương, càng trên cao thì gió càng lớn, tay áo mềm khẽ lay động theo gió tựa như có thể tan biến bất cứ lúc nào.



- Tiểu Yêu Tinh.. ngay cả ngươi cũng bỏ ta mà đi rồi sao?



Giọng nói của nàng không to cũng không nhỏ nhưng đủ để biết được tâm trạng của nàng đang xuống dốc như thế nào, chất chứa đầy sự tuyệt vọng và buồn tủi khi không có ai bên cạnh giữa nơi xa lạ và đầy rẩy nguy hiểm này. Giọt nước mắt ấm nóng vô thức từ khoé mắt lăn xuống nơi gò má đã kém sắc hồng của nàng. Ngay lúc này đây, nàng vô cùng nhớ cha mj nơi quê nhà, không biết họ có nhớ đến nàng hay không? Họ đang làm gì? Có ai chăm sóc tịnh dưỡng hay không? Thật là rất muốn về lại nơi đó nhưng cũng không thể bỏ lại

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngon-tinh-vuong-gia-phuc-hac/2627555/chuong-19.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện [Ngôn Tình] Vương Gia Phúc Hắc
Chương 19
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.