Hạo Thiên quay người lại rồi bất chợt nắm tay Ngải My dắt đi làm cô cũng chẳng hiểu chuyện gì.
“Đi theo anh!”
“Nhưng mà đi đâu mới được? Tôi còn chưa mua đồ mà?”
“Cứ đi theo anh đi! Lần sau em muốn mua cả cửa hàng này cũng được!”
“Này”…
Họ chỉ vừa đi ngang qua chiếc gương ở gần phòng thay đồ thứ hai trong cửa hàng thì Hải Anh đã bước ra. Cô ta mặc chiếc váy khác với khuôn mặt hớn hở
“Anh xem, có đẹp không?”
Thôi chết! Không kịp rồi!
“Dạ thưa cô, anh đi cùng cô đã thanh toán số quần áo này rồi ạ”…
Nhân lúc cô nhân viên vẫn đang nói chuyện với Hải Anh, Hạo Thiên lập tức dắt Ngải My vào phòng thay đồ còn lại rồi khoá cửa. Anh đứng nhìn ra cánh cửa mờ mãi một lúc mới thở phào nhẹ nhõm. Cô vẫn chưa hiểu chuyện quái gì đang xảy ra, khó chịu hỏi anh
“Hoàng Hạo Thiên? Anh đùa với tôi à? Anh bảo đi là đi cùng anh vào phòng thay đồ đó hả?”
Để chắc chắn rằng không có tiếng động gì bên ngoài, Hạo Thiên đi đến rồi áp tai mình vào cửa mà lắng nghe động tĩnh. Im lặng quá, có lẽ an toàn rồi, nhưng để chắc ăn hơn nữa thì tạm thời vẫn nên ở trong cái phòng thay đồ chật hẹp này. Ngải My hỏi mãi mà không thấy anh trả lời, cô lại càng bực mình hơn
“Này? Tôi đang hỏi anh đấy!”
Anh vừa nghe cô lớn tiếng hơn một chút thì liền chạy đến, cả người cứ uốn éo, múa tay múa chân
“Suỵt! Đừng lớn tiếng! Ngoan đi được không?”
Hạo Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngon-tinh-vi-hon-the-ba-dao/1747245/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.