Hạo Thiên nghe xong thì tức nghẹn họng, hô hấp liên tục. Anh lại ho thêm mấy cái nữa. Ngải My nghe thấy vậy liền nhìn sang Lục Thần mà sôi máu lên, cô hét
“Lục Thần! Tôi sẽ đuổi việc anh!!!”
Đầu dây bên kia Hạo Thiên khảng khái nhấn giọng
“Anh không cho em đuổi cậu ta đấy!”
Ngải My khổ sở né Lục Thần đứng sang một bên, cô sợ nếu anh ta cứ làm tròn bổn phận mình quá mức như vậy thì sẽ khiến cô đấm anh ta thật. Hạo Thiên ở bên kia đầu dây lại ho mấy tiếng nữa làm cô có chút lo lắng. Ai mà ngờ chuyện này lại làm anh tức đến nỗi ho nhiều như vậy?
“Hạo Thiên? Anh ho nhiều quá! Anh mau nghỉ ngơi đi! Em đã không sao rồi mà!”
Hạo Thiên đã ngồi dậy, đang tựa lưng vào thành giường. Anh vừa gầm gừ vừa quơ quào chỉ trỏ khắp nơi trong phòng
“Nói với Vương Hoài Đức…Đợi sau khi anh khoẻ rồi nhất định sẽ lột da anh ta ra làm áo khoác đấy!”
Tụt! Tụt! Tụt!
Hạo Thiên bực dọc ngắt máy ngang. Ngải My buông điện thoại xuống, vừa quay sang đã thấy Lục Thần chạy biến đi đâu mất. Đúng thật là tốc độ nhanh không tưởng.
[…]
“Anh về rồi sao không báo em biết! Làm em đến bệnh viện thăm anh đây này!”
Hai bữa sau Ngải My đến bệnh viện, Hạo Thiên đã xuất viện từ khi nào, lại còn không báo cô một tiếng nào. Cô đành phải ra xe đi về, vừa đi vừa hỏi anh
“Vậy bây giờ anh đang ở công ty sao?”
Hạo Thiên miệng thì nói “Phải”, nhưng tay thì đang được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngon-tinh-vi-hon-the-ba-dao/1747219/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.