Dù rằng không biết lí do tại sao Hải Anh lại làm vậy, tại sao cô ta lại muốn làm tổn hại Ngải My. Nhưng anh vẫn luôn muốn khẳng định rằng, Ngải My không hề liên quan đến chuyện này, càng không liên quan đến cuộc đời bất hạnh của cô ta.
Hạo Thiên cũng không biết rằng, mỗi câu anh nói ra có ý bênh vực Ngải My, chính là mỗi một nguồn động lực giúp cho Hải Anh càng thêm căm ghét cô đến tận xương tủy.
“Cậu lúc nào cũng bênh vực cô ta một cách vô điều kiện như vậy à? Kể cả khi cô ta làm cho cậu bị tổn thương, khiến cậu suýt mất mạng sao? Đây là thứ tình cảm lợi dụng mà cậu cho là cao cả tốt đẹp à?”
Cậu ấy…đang đố kị với Ngải My sao? Nhưng tại sao? Đó là cách mà cậu ấy hiểu về tình yêu à?
“Cậu sai rồi! Đó không phải lợi dụng. Mình yêu cô ấy, nên có thể sẵn sàng chết vì cô ấy, đó chính là tình yêu. Có lẽ…vì Phàm Luân vốn chưa từng yêu cậu, nên cậu mới không hiểu được”
Khi nhắc đến Phàm Luân, anh có vẻ cảm thông, nhưng càng như vậy, Hải Anh chỉ càng cảm thấy bản thân mình đang được anh thương hại, Ngải My cũng vậy.
Cô ta phản ứng dữ dội, nước mắt bắt đầu tuôn ra
“Mình chưa từng được yêu, nhưng mình biết cảm giác yêu một người là thế nào, cậu cũng hiểu mà?”
Rồi cô ta biểu lộ ra những hành động mà một đôi bạn thân nam nữ hầu như chưa từng thể hiện như thế.
Hải Anh nắm lấy tay anh, đôi mắt đầy nỗi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngon-tinh-vi-hon-the-ba-dao/1747215/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.