Bây giờ mình…làm như vậy liệu có đúng không? Ngải My cô ấy…có thể hiểu cho mình không? Tuy bây giờ cô ấy không còn hay ghen tuông giận dỗi nữa, nhưng cô ấy im lặng không phản ứng gì thế này, mình lại càng cảm thấy sợ hơn. Từ bao giờ mà mình lại yếu đuối như vậy chứ? Mình…lúc nào cũng sợ mất cô ấy, cũng sợ cô ấy rời xa mình. Nhưng Hải Anh cũng từng giúp đỡ mình rất nhiều, bây giờ cậu ấy lại gặp chuyện không may, liệu cô ấy sẽ hiểu cho mình chứ?
“Ngải My! Anh”…
“Anh không cần nói đâu! Em hiểu mà!”
Hạo Thiên nhìn cô bất ngờ
Cô ấy, hiểu cho mình sao?
Ngải My quay sang nhìn anh, tay nắm lấy tay anh, môi mỉm cười nhẹ nhàng
“Em hiểu mà! Bây giờ Hải Anh cần chúng ta! Em, sẽ đưa cô ấy về nhà em để chăm sóc! Anh giúp em nhé!”
Cô nói rồi nhìn anh cười thật tươi.
Em biết anh cũng rất khó xử. Thay vì ghen tuông để khiến anh thêm mệt mỏi phiền phức, em sẽ giúp anh để cho Hải Anh vượt qua cú sốc này
…
Một tuần sau
Hải Anh xuất viện và được cả hai đưa về nhà Ngải My. Bác sĩ nói cô ta bị sốc nặng về tinh thần, cần được nghỉ ngơi và chăm sóc thật tốt.
Dìu Hải Anh ngồi xuống ghế, Hạo Thiên nói với Ngải My
“Em ngồi đây nghỉ ngơi với cậu ấy đi! Anh đi nấu vài món!”
Ngải My loay hoay nói
“Anh nấu có ổn không? Hay để em nấu được rồi!”
Anh vừa mới đứng dậy dẹp áo khoác ngoài thì Hải Anh đã kéo tay anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngon-tinh-vi-hon-the-ba-dao/1747211/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.