"Mộc Miên, bây giờ anh nên làm một bậc quân tử đứng đắn, hay là kẻ lưu manh?"
Hả?
Còn chưa kịp hiểu chuyện gì, đã bị Cố Thành khóa chặt môi.
Nụ hôn quá bất ngờ khiến Mộc Miên nhất thời chả kịp phản ứng, hai mắt Mộc Miên trợn tròn, hoảng hốt, tay Miên đặt trước ngực anh gắng sức đẩy ra. Miên càng cử động, giãy giụa, Cố Thành càng thuận thế siết chặt eo thon của cô hơn, tay còn lại anh liền đặt sau gáy Miên hung hãn chiếm đoạt đôi môi mềm mại của cô.
Mộc Miên căn bản không thể nào thoát thân, sức lực của Miên không đủ mạnh để kháng cự, da đầu bắt đầu có cảm giác tê dại, đôi môi nhỏ vốn căng mọng bị Cố Thành giày xéo, một cảm giác tê buốt nhanh chóng truyền khắp làn môi.
Mộc Miên mơ hồ cau mày, nhắm mắt nghiến chặt răng chống đối không cho Cố Thành làm càn. Sự chống đối của Miên hiện rõ. Bác sĩ Cố dường như cũng không có ý định muốn buông Miên ra, ngược lại còn mạnh mẽ, gắt gao ôm chặt Miên hơn. Miên cảm nhận được từng nhịp tim, hơi thở của anh rất dồn dập, gấp gáp.
Đầu óc Mộc Miên trở nên quay cuồng, trống rỗng, không rõ vì sao Cố Thành lại đột nhiên hành xử như vậy? Trông phút chốc hơi thở cô có chút nặng nề. Mộc Miên mở mắt, bàn tay đặt trên vòm ngực săn chắc kia cố gắng đẩy ra, Mộc Miên dùng một chút lí trí cuối cùng hít thở ấp úng lên tiếng.
"Cố...Cố Thành..."
Mộc Miên khe khẽ cất giọng, còn chưa kịp nói hết câu đã tạo thời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngon-tinh-ve-ben-anh/906509/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.