"Lên gọn hết đồ đạc của Tiêu Nhi, những thứ dùng tiền nhà họ Trương mua, cho dù mang đi bỏ cũng phải giữ lại dù là món đồ nhỏ nhất."
"Bà...bà dám đối xử với tôi như vậy? Tôi là vợ hợp lý của Tùng Quân đấy."
"Đúng, Tiêu Nhi cô là vợ của nó, tôi đâu có gì chứ, nhưng đây vốn không phải nhà của cô hay thằng Quân..."
"Bà..."
Tiêu Nhi cứng họng miệng chỉ nhả được đúng một chữ, sắc mặt xanh rờn Nhi bấu chặt tay vào tà áo, khóe miệng mấp máy, nghiến răng, căm thù.
Đào đã nhanh chóng chạy lên lầu thu dọn đồ đạc của Nhi.
Mẹ Quân thong thả móc trong túi xách ra một tờ giấy đã được tỉ mỉ gập đôi, bà tao nhã, sang trọng đứng dậy tiến gần tới chỗ Tiêu Nhi đang đứng, đưa đến trước mặt Nhi, thanh âm dứt khoát, đanh thép vang vọng.
"Chờ ngày lên tòa đi."
Tiêu Nhi nhíu đôi chân mày, ánh mắt sắc sảo nhìn, chằm chằm, không hiểu mẹ Quân đang ám chỉ cái gì? Chẳng phải vừa nãy nói không muốn liên quan sao? Giờ dùng tòa án để ép Nhi ly hôn. Bà nâng tờ giấy lên cao ngụ ý bảo Nhi tự mình coi, Nhi hời hợt cầm lấy tùy tiện mở ra, đôi mắt bỗng dưng trợn tròn mở to, bộ dạng hoảng hốt, chả thể thốt thành câu.
Bà kiện Tiêu Nhi? Kiện Nhi tội mưu sát.
Tiêu Nhi chết lặng, bây giờ mới bắt đầu sợ, trong chốc lát nắm chặt tờ giấy. Bà già đó muốn Nhi thê thảm không thể ngóc đầu?
Quân cau mày day day hai thái dương, đầu đau như muốn búa bổ. Tùng Quân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngon-tinh-ve-ben-anh/906499/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.