"Bỉ Ngạn chốn Minh Phủ"
Trans: Nhật Nguyệt Phong Hoa
➻➻➻
Quỷ hòa thượng đã đưa những người trên đài tế qua một bên, thấy Quỷ Môn mở ra hắn bất lực sờ cái đầu bóng loáng của mình, "Hề Vi thượng tiên à, ngươi làm khó hòa thượng ta quá đi."
Thập Nhị Nương ấn Hi Vi kiếm lên Quỷ Môn kéo dài thời gian Quỷ Môn mở ra, quay đầu lại mắng: "Ngươi tưởng ta không biết ngươi có Trấn Phương Kính à? Hôm qua ta còn thấy ngươi đem nó ra lau bụi nữa kìa!"
"Lúc trước Trấn Phương Kính bị vỡ mất một lần rồi, dù ta đã sửa nó lại nhưng dùng để trấn Quỷ Môn thì e là sẽ hư tiếp á."
"Ngươi mà không chịu móc thứ đó ra, ngươi tin lão nương ta đánh ngươi hỏng luôn không!"
Quỷ hòa thượng thở dài thườn thượt, móc ra một cái kính mơ hồ to chừng bàn tay rồi vứt nó lên trước, hai tay kết ấn.
Tấm kính màu xanh đồng lơ lửng trước mặt Quỷ hòa thượng, linh quang sáng bừng lan rộng ra gấp mấy lần như một tấm thớt đè lên cửa Quỷ Môn, phát ra âm thanh kẽo kẹt nghe mà tê cả lỗ tai. Cánh cửa đó không mở rộng ra nữa mà dần dần khép lại chỉ còn một khe hở.
Thập Nhị Nương bịt tai, nhảy tới bên cạnh Quỷ hòa thượng, chỉ Quỷ Môn nhỏ bên kia, "Đầu trọc, giờ làm sao nữa?"
Quỷ hòa thượng liếm liếm vết máu lúc bị Quỷ Môn đẩy văng ra lúc nãy rồi giải thích: "Trấn Phương Kính có thể chịu được một khoảng thời gian,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngon-tinh-tro-ve/2442973/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.