"Nhớ kỹ mặt ông ấy, sau này đi đòi thể diện lại cho sư phụ"
Trans: Nhật Nguyệt Phong Hoa
➻➻➻
"Sư phụ, sao kiếm của người trở nên chậm thế?" Chấp Đình đến Vân Sinh đài trên Vân Sinh Gian thấy Liên Hề Vi đang luyện kiếm, động tác chậm chạp, thấy lạ bèn hỏi.
Liên Hề Vi dừng tay, nhìn đụn mây dưới chân, đáp: "Bởi vì kiếm của con rất chậm, ta mà nhanh thì lần sau sẽ làm bị thương đến con."
Chấp Đình hiểu ngay, "Sư phụ còn để tâm cuộc tỷ kiếm hôm qua sao?"
Liên Hề Vi cắm thanh kiếm lên Vân Thạch cứng cáp trên Văn Sinh đài, ngồi đối diện với biển mây ngợp trời, tà ào rũ xuống đất. Chấp Đình đi tới gần nàng, vén tay áo lên để nàng xem một vệt màu đỏ trên cánh tay.
"Sư phụ, chỉ là vết thương nhỏ thôi, người xem này, đêm qua đã lành rồi, chỉ còn lại một đường màu đỏ thế này thôi."
Liên Hề Vi cụp mắt nhìn, nét mặt nghiêm túc không dao động nhưng thầm đau lòng vì nhiều vết thương cũ còn trên người đồ đệ.
Chấp Đình quỳ một gối bên cạnh nàng, nói: "Thật ra không liên quan tới sư phụ, là tại Chấp Đình quá vô dụng, không theo kịp kiếm của sư phụ, lần sau tỷ kiếm với người con sẽ cố gắng hơn, tuyệt đối không để sư phụ làm bị thương con."
"Người làm sư phụ như ta vô dụng đến nhường nào mới phải để một người làm đồ đệ như con an ủi ta?" Liên Hề Vi hậm hực nói: "Con tiến bộ quá nhanh, ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngon-tinh-tro-ve/2442858/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.