"Danh tiếng sư đồ chúng ta sắp không còn nữa rồi"
Trans: Nhật Nguyệt Phong Hoa
➻➻➻
Con ngỗng trắng rất to, đến mức đủ để Chấp Đình ôm trọn vòng tay. Mà những lúc biến thành hình dạng khác, tính cách của Liên Hề Vi cũng bị ảnh hưởng không nhỏ. Trước đó biến thành rùa xanh, Liên Hề Vi cứ nói chuyện lề mề chậm chạp. Bây giờ thành ngỗng trắng, Liên Hề Vi trở nên... hung dữ hơn.
"Sư phụ, lần sau có gặp chuyện thế này cứ để con, bây giờ sư phụ hơi bất tiện, không cần phải đích thân ra tay đâu." Chấp Đình vừa nhỏ nhẹ thương lượng với sư phụ vừa lau vết máu dính trên miệng ngỗng.
Ngỗng trắng nói tiếng người, giọng nói hung tàn trời sinh, "Nhất thời chưa phản ứng kịp, nhìn thấy tà tu là muốn nhào qua ngay. Vả lại Chấp Đình nè, ta không có động tay, ta động mỏ cơ mà."
"Vâng vâng là động mỏ." Chấp Đình vội vàng cải chính, "Nhưng mà sư phụ, trên người tên tu tà đó không sạch sẽ gì cả, sư phụ bất cẩn mổ hắn như vậy, có phải đi tắm gội không?"
Ngỗng trắng vặn vẹo cái cổ dài, "Con không nói ta chẳng cảm thấy gì, con vừa nói là ta thấy không ổn rồi, mau tắm rửa cho ta lẹ lên."
"Đồ nhi tuân mệnh." Chấp Đình ôm con ngỗng đi về phía Cừ Vũ tiên phường, bước vào một khách điếm có treo bảng hiệu Doanh Châu tiên sơn.
Tuy nói tứ đại tiên sơn là thủ lĩnh tu tiên giới, địa vị cao ngất nhưng mà người ta cũng phải sống vậy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngon-tinh-tro-ve/2442834/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.