"Ta phải đi"
Trans: Nhật Nguyệt Phong Hoa
➻➻➻
"Ồ? Ảnh Vu lại tới à?" Chấp Đình hỏi, không có vẻ gì là kinh ngạc, xem ra đã quá quen rồi.
Nhưng Lạc Dương bên cạnh không nhịn được, vừa nghe đến tên đã nghiến răng nói: "Ảnh Vu? Là con sâu gớm ghiếc Hề Vi đánh mãi không chết đó hả? Sao tên đó còn dám tới đây quấy nhiễu Hề Vi! Thật là đáng ghét!" Dứt lời, nàng ta biến mất tại chỗ.
"... Chấp Đình đại sư huynh?" Hai đệ tử thấy Lạc Dương biến mất, nét mặt đầy nghi hoặc. Người này là ai đây, sao lại giận dữ như thế?
Chấp Đình: "Không sao, các ngươi theo ta ra đó xem sao."
Hai đệ tử đang bực tức trong lòng thấy Chấp Đình đại sư huynh thong thả như thế thì lửa giận cũng được dập tắt một ít, thu lại nét giận dữ trên mặt, im lặng theo Chấp Đình ra ngoài sơn môn.
Ba thi thể xếp thành một hàng ngoài sơn môn, hai đệ tử thủ vệ đứng bên cạnh, một vài đệ tử đứng ngó từ xa không dám đến gần. Ngoài sơn môn chẳng thấy bóng dáng Lạc Dương và Ảnh Vu đâu, chắc rằng Ảnh Vu vứt thi thể ở lại xong bỏ đi rồi, còn Lạc Dương đuổi theo hắn.
Chấp Đình đến nơi, hỏi: "Không ai đuổi theo Ảnh Vu chứ?"
Đệ tử canh gác đáp: "Tuân theo lời dặn của Chấp Đình đại sư huynh, không ai đuổi theo ạ."
Lần đầu tiên Ảnh Vu ném thi thể trước cửa tiên môn, có đệ tử quá phẫn nộ đã đuổi theo, cuối cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngon-tinh-tro-ve/2442811/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.