"Muốn nhờ các đệ làm một việc"
Trans: Nhật Nguyệt Phong Hoa
➻➻➻
Doanh Châu tiên sơn, quanh năm lơ lửng trên biển khơi, ẩn hiện sau tầng mây có những vòng sáng lấp lánh uốn quanh, rừng xanh hoa nở, lầu gác tựa núi. Chim uốn lượn từng đàn qua dải cầu vồng, cá bơi dưới khe suối xanh biếc. Các đệ tử đi đi lại lại tươi cười rạng rỡ, thế ngoại xuất trần.
Đã ba năm trôi qua kể từ ngày Ma vực có biến, Liên Hề Vi cũng bế quan dưỡng thương được gần ba năm rồi, đến nay vẫn chưa xuất quan. Trái lại hai huynh đệ Tắc Dung và Tắc Tồn xuống đáy biển chịu phạt được thả ra trước.
Trước khi hai huynh đệ vào xoáy nước dưới biển còn phong độ ngời ngời, gương mặt non nớt, lần này trải qua ba năm rèn luyện, lúc trở ra trông như hai đứa ăn mày, áo quần rách rưới thảm thương, đặc biệt là Tắc Tồn, chút phong độ ngày xưa chẳng còn đâu, đáy quần còn rách đến lọt gió nữa là.
Lúc xoáy nước nhả hai người bọn họ ra, mới vừa đứng vững đã thấy đại sư huynh chờ sẵn ở bên ngoài. Tắc Tồn vuốt lại mái tóc rối tung rối mù của mình, hít sâu một hơi, chạy tới chỗ đại sư huynh, ôm chân hắn.
"Đại sư huynh! Huynh gạt bọn đệ à! Chả phải huynh nói dưới đáy biển có nơi ngủ nghỉ sao? Dưới đó làm gì được ngủ chứ, lúc nào cũng có nguy hiểm rình rập. Đại sư huynh biết không, ba năm qua đệ chẳng được ngủ một giấc ngon lành nào! Còn cái phong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngon-tinh-tro-ve/2442799/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.