Edit: V.O
Vì lấy lòng Mục Sở Sở, Trần Kính Đông xem mấy cuốn bí kíp yêu đương suốt đêm.
Nói thật, lớn như vậy. Y chưa từng như vậy với phụ nữ, đây là lần đầu tiên.
Một người đàn ông ba mươi tuổi, lật xem mỗi một tờ kinh nghiệm yêu đương ngây thơ kia. Nghĩ lại hình ảnh đó cũng thật đẹp.
Nhưng y thật sự không muốn mất đi Mục Sở Sở nữa.
Rõ ràng y biết, trên đời này. Chỉ có Mục Sở Sở mới đào tâm đào phổi đối với y.
Mà y. Từ nay về sau cũng sẽ đào tâm đào phổi vì một mình cô.
Trong hành lang bệnh viện đều được đặt đầy hoa hồng.
Lúc y tá đi qua cũng nhíu mày: "Tiên sinh, đây là bệnh viện..."
"Bệnh viện cũng cần những thứ tốt đẹp. Không phải sao?" Trần Kính Đông nhẹ nhàng cười, hôm nay y ăn mặc cực kỳ kiểu cách, âu phục màu sáng. Trên cổ thắt một cái cà vạt ca rô màu lam. Cà vạt này là quà Mục Sở Sở tặng y nhân kỷ niệm năm đầu tiên y và Mục Sở Sở kết hôn, lúc đó y thuận tay ném cà vạt này vào trong thùng rác. Ai biết lại được Mục Sở Sở nhặt lại.
Tối qua, trong lúc vô ý y phát hiện được nó từ trong cái hộp bảo bối của Mục Sở Sở.
Y còn phát hiện một quyển sổ, trong sổ toàn là ảnh y ở trên báo và tạp chí trong mấy năm nay. Mỗi một phần, cô đều giữ lại.
Lúc y nhìn thấy cuốn sổ đó. Rốt cuộc một người lớn tuổi cũng không nhịn được khóc như một chú chó.
Y không biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngon-tinh-so-so/732907/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.