Edit: V.O
"Liễu Liễu, em đang làm gì vậy?"
Bỗng nhiên, cửa căn nhà gỗ bị một đá đá văng.
Một bóng đen ở cửa. Mang theo mưa mà đến.
Là Trần Kính Đông.
Có đôi khi chuyện trên đời này chính là trùng hợp như vậy, y thông qua sự điều tra của Tiểu Đường, cũng tìm đến đây.
Trong nháy mắt Tần Liễu Liễu nhìn thấy Trần Kính Đông. Gương mặt nháy mắt trắng bệch, trong mắt tràn đầy thất kinh. Nhất thời buông lỏng tay ra. "Em...em..."
Một giây sau lại khóc nhào vào trong lòng Trần Kính Đông: "Kính Đông, em không cố ý. Em không cố ý, là Mục Sở Sở cố ý dùng đứa con đã mất của chúng ta để kích thích em, cô ta nói con của chúng ta chết cũng là đáng đời. Em...em nhất thời kích động mới đẩy cô ta một cái. Em không cố ý, em thật sự không cố ý..."
Tần Liễu Liễu khóc đến cả người run run, đôi tay bấu víu chặt lấy cổ Trần Kính Đông.
Cô ta rất sợ hãi. Sợ Trần Kính Đông biết được bộ mặt đáng ghét vốn có của cô ta.
Càng sợ cô ta sẽ mất đi vị trí bà Trần.
Sắc mặt Trần Kính Đông âm trầm lạnh lẽo. Mắt nhìn Mục Sở Sở ngã dưới đất. Y nhìn thấy đầu Mục Sở Sở đầy máu tươi, thấy cô tuyệt vọng nhìn y. Thấy sắc mặt cô trắng bệch, nghe cô nói: "Kính Đông... cứu con của chúng ta..."
Trần Kính Đông chỉ cảm thấy như có một cây gậy giáng vào đầu, trời đất xoay chuyển, máu cả người đều lạnh lẽo.
Y nhìn thấy giữa hai chân Mục Sở Sở trào ra máu tươi...
Máu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngon-tinh-so-so/732888/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.