Chu Vân giãy giụa, người phía sau càng ôm càng chặt, cuối cùng cô không thể cử động được nữa.
Điền Đông vây chặt người ở trong lồng ngực, bắt đầu không ngừng hôn lên cổ cô. Cảm thấy vẫn chưa đủ, hắn xoay mặt cô qua, lại hôn lên khuôn mặt cô. Chu Vân dùng hết toàn lực để hắn không với tới miệng.
Người phía sau không vội chuyển cả người cô qua, hai chân dùng sức kẹp lấy cô, tay nâng cái ót cô lên, chuyên tâm hôn lấy cô.
Hắn vội vàng nuốt trọn môi cô, một bàn tay khác đi vuốt ve bầu ngực cô, mạnh mẽ lôi kéo quả anh đào. Ngay lúc cô sợ hãi hét lên thì đầu lưỡi hắn thuận thế tiến vào, hai đầu lưỡi quấn lấy nhau.
Chu Vân vừa sợ hãi vừa bực bội nên quên dùng mũi hô hấp, nụ hôn càng ngày càng trở nên ngột ngạt. Đột nhiên cô đẩy hắn ra, hai cái miệng tách nhau ra. Cô há mồm thở dốc, trong mắt bốc cháy lên ngọn lửa phẫn nộ, cặp mắt tỏa sáng.
Điền Đông không có biểu cảm gì trên mặt, trong mắt tối đen một mảnh, cúi đầu hôn nữa. Lần này còn hung mãnh hơn lần trước như thể sẽ nuốt trọn cô trong giây tiếp theo.
Điền Đông hôn rồi nhấc cả người cô lên rồi ôm cô đi ra ngoài. Hai chân Chu Vân đá loạn, nhìn qua giống như một con cua lớn đang giãy giụa. Lúc ra khỏi nhà bếp thì chân trái không cẩn thận bá vào khung cửa, nhất thời đau ra nước mắt nên cô chửi ầm lên: “Điền Đông, đệch mẹ nhà anh!”
“Ừm, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngon-tinh-noi-cuoi-con-duong/2438835/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.