Chu Vân băng qua đường, đi đến trước mặt hắn, hai người đối diện nhau, ánh đèn vàng ấm áp làm cho mọi thứ trở nên mềm mại. Người đối diện rút tay ra, mở rộng vòng tay trước mặt cô.
Có phải con người luôn có tiềm thức chim mỏi về tổ hay không, hoặc là ai đó muốn chủ động cho cô ôm, có một sức mạnh mà cô không thể chối từ hoặc là sự cô đơn của một đất nước xa lạ khiến cô đặc biệt mong muốn được ôm.
Chu Vân ném xuống túi tiện lợi trong tay rồi lao tới, giây tiếp theo bị người ta ôm chặt vào lòng.
Cô nhắm mắt lại cảm nhận cái ôm trong giây lát rồi mở to mắt, hoa còn ở trong tay, nó sẽ theo cái ôm mà cao hơn đỉnh đầu.
Bờ môi ấm áp tìm được cô, đầu lưỡi linh hoạt với vào trong quấn quít lấy nhau. Cô bị ôm càng ngày càng chặt, thậm chí cả người bị nhấc lên cần phải kiễng mũi chân, sau đó cần rời khỏi mặt đất, trọng lượng cả người hoàn toàn bám vào hai cánh tay của đối phương.
Không ít tài xế đi ngang qua sôi nổi huýt sáo thậm chí còn bóp còi. Hai người đã trao nhau nụ hôn khó quên trong hương thơm vương vấn của hoa diên vĩ trong đêm đông.
Điền Đông xách theo túi tiện lợi, kéo va li theo cô vào chung cư. Cô vào cửa cất chìa khóa vào hộp đựng nhỏ ở cửa, rầm một tiếng, cô đi thay nước trong lọ thủy tinh trên bàn rồi cắm bó hoa mới mua vào.
Điền Đông cởi áo khoác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngon-tinh-noi-cuoi-con-duong/2438824/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.