Buổi trưa, khi Nhan Hiểu từ trong khu tập thể đi ra, chủ động chào hỏi Tần Hằng, nhưng Tần Hằng ngay cả nhìn cũng không nhìn cô lấy một cái, Tần Hằng chỉ cảm thấy cô ta đáng ghét.
Nhan Hiểu khẽ mỉm cười, lộ rõ vẻ rất có lỗi, đợi cô ta đi xa rồi, lén lút quay đầu liếc nhìn Tần Hằng, trong miệng lẩm bẩm nói: “Đồ khốn, anh tưởng tôi rất mong muốn lấy lòng anh sao? Nếu không phải cậu Tống bảo tôi tiếp cận anh, như anh bây giờ, cho dù đàn ông trên thế giới có chết sạch, tôi đều sẽ không nhìn trúng anh, anh bây giờ còn mang vẻ giận dữ! Thật là nực cười! Tương lai có lúc anh phải khóc!”
Nhan Hiểu đi vào trong nhà ăn, cô ta tự mình ăn trước một phần cơm, sau đó lại tới trước ô cửa lấy cơm.
Lúc này, vừa hay Tiểu Tuyết và Tiểu Nguyệt cũng tới lấy cơm cho Tần Hằng.
Từ sau khi “Phong Hoa Tuyết Nguyệt” tới Yên Đại, bọn họ thường sẽ lấy cơm cho Tần Hằng ăn.
Tiểu Phong và Tiểu Hoa cùng Chung Khiết học ở thư viện, hôm nay do hai người bọn họ tới lấy cơm.
Hai người đang sắp xếp, Nhan Hiểu rảo bước đi tới, chen ở trước mặt bọn họ, trực tiếp nói với bà cô lấy cơm: “Cho tôi một phần cơm!”
Tiểu Phong và Tiểu Hoa rất tức giận, bọn họ tới Yên Đại nhiều ngày như vậy rồi, sinh viên của Yên Đại đều rất có trật tự, sao hôm nay nữ sinh này lại không có quy tắc như vậy, trực tiếp chen vào hàng của bọn họ?
“Bạn học này, bây giờ nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngon-tinh-nguoi-thua-ke/1678538/chuong-312.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.