Tôi cứ vậy mà đứng trước cửa thang máy.
Mãi cho đến khi có người gọi tôi mới giật mình ngẩng mặt lên.
Là hắn!
“Tiểu Thanh!” Vừa gọi hắn vừa bước nhanh ra khỏi thang máy “Em đi đâu mà sớm vậy….mới 5 giờ?” Hắn đưa tay nhìn đồng hồ
Tôi cười ngượng, muốn mở miệng hỏi hắn mà cổ họng cứ cứng lại.
Hắn thấy vậy thì cũng không hỏi gì thêm, cười cười sau đó ôm lấy vai tôi cùng vào nhà.
Vừa đến cửa hắn liền vào thẳng phòng làm việc, một lúc sau hắn ôm một xấp tài liệu đi ra
“Anh….công việc ổn không?” Phải đến mãi một lúc lâu, khi hắn để xấp tài liệu xuống bàn tôi mới nhẹ hỏi.
“Ổn!” Hắn nói, sau đó ra hiệu cho tôi ngồi xuống cạnh hắn.
“Tối qua anh không về…em có ăn uống cẩn thận không?” Hắn vuốt nhẹ mái tóc của tôi rồi hỏi
Tôi gật đầu ánh mắt nhìn qua chiếc điện thoại hắn để trên bàn.
Màn hình nhảy hàng loạt tin nhắn, có cả những cuộc gọi…nhưng điện thoại hắn đang để chế độ im lặng….
“Anh không nghe điện thoại sao?” Tôi nói
Hắn cầm điện thoại lên.
Không biết nội dung tin nhắn có gì mà sắc mặt hắn trở lên khẩn trương, sau đó liền cất xấp tài liệu vào cặp
“Giờ anh phải đến công ty gấp” hắn nói
“Anh đi đi” tôi gật đầu sau đó tiễn hắn đến cửa
—————
Tối đó tôi có hẹn với Cẩn Mai nên về cũng khá muộn. Tôi cứ nghĩ tầm này về hắn sẽ ở nhà vì lúc đi tôi có nhắn báo hắn nhưng khi mở cửa ra, bên trong là khoảng đen tĩnh mịch.
Vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngon-tinh-ngoai-tinh/454224/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.