Tối nay trời mưa rất to, tôi tan làm về mà vẫn mưa, tôi quên không mang ô
“Thanh, về chung đi”
Cẩn Mai từ một chiếc xe đen tự nhiên đáp ngay cạnh tôi
“Mai...sao.” tôi khó khăn nói
“Lên xe đi rồi biết thôi.” Mai cười tươi kéo tôi vào xe
Không khí trong này quả là ấm áp,
“Chào em” giọng nói phía trước vang lên,lúc này tôi mới thấy một gương mặt quen thuộc
“Trưởng Phòng Tân..” tôi hơi ngỡ ngàng
“May quá Thanh vẫn nhớ tôi, tôi lại tưởng cô quên rồi cơ” anh ta cười nói… Tôi ngượng cười
“Ủa hai người biết nhau hả?” Cẩn Mai lên tiếng
“Có biết sơ sơ vài lần thôi.” tôi đáp lời
“vậy hả, đấy là Anh Họ tao đấy” cô ấy cười tươi nói
Tôi nhận ra nụ cười đó không chỉ đơn giản là vui... hình như nó chứa hạnh phúc thì phải.
Tôi với vị trưởng phòng kia cũng chỉ là vài lần đi cùng một dự án cũng coi như quen biết.
Chiếc xe dừng lại ở gần nhà tôi, lúc tôi định xuống xe thì vị kia nói
“ Thanh này, cô có thể cho tôi số được không? Gần tới nếu có thể tôi với cô cùng một dự án đấy”
“Được ạ.09xxxxxx01,cảm ơn anh đã cho tôi đi nhờ.” . truyen bjyx
‘'Ô này, cô cầm lấy mà dùng, cẩn thận kẻo ốm’' anh ta đưa cho tôi một cái ô màu xanh lam, tôi vô cùng cảm kích cười nhận lấy.
Mở cửa bước vào nhà,tôi thấy mẹ chồng đã ngồi trên sofa phòng khách. Tôi không thấy hai nhóc đâu cả, tôi ngó mắt tìm kiếm, hình như bọn trẻ vẫn bên nhà bà ấy.
“Ngày nào cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngon-tinh-ngoai-tinh/454206/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.