Trời xanh trong vắt không có một đám mây...vậy mà lòng tôi lại lạnh giá đến thế....
Đêm qua…anh đã không về nhà....
Tôi vứt bỏ mọi chuyện rồi thu xếp đồ đạc cho hai bé con..
Hôm nay tôi về nhà ngoại....cũng có thể xem như tôi trốn tránh hiện thực,nhưng tôi chỉ là một người phụ nữ bình thường....tôi cũng có lúc bế tắc và yếu lòng......
Trước khi lên tàu về quê tôi có gọi cho anh, nhưng không ai bắt máy....tôi như rơi xuống vực sâu.....
———
Đã gần một năm tôi chưa về nhà bố mẹ mình... Nhìn hai bóng hình quen thuộc kia tôi không sao ngăn được nước mắt.... . Ngôn Tình Tổng Tài
“Con bé này...có con rồi mà vẫn còn khóc nhè đấy hả?” mẹ cười nói.
Ba thì bế Bo và dắt Zi vào nhà... Tôi như một cánh chim lạc đàn tìm lại chút hơi ấm mang tên 'gia đình'
“Sao thằng Quân nó không về cùng ba mẹ con” mẹ hỏi tôi, tay thì đang gọi cam cho hai nhóc.
“Anh ấy bận mà mẹ...để dịp khác cũng được mà.” tôi cố cười
Trong lòng tôi thực ra chỉ muốn nói thật to với mẹ mình là:'Chồng con rất bận..bận chăm sóc một người phụ nữ khác...buồn cười không'
Nhưng tất nhiên tôi không đủ cam đảm rồi...
Bữa cơm do mẹ nấu khiến tôi thiết tha vô cùng....gia đình chỉ có một...vậy nên chúng ta hãy trân trọng từng giây từng phút.
Ở đây tôi dường như quên mọi chuyện...cho dù không quên vẫn phải coi như không......vì tôi không muốn họ muộn phiền vì tôi nữa....
Anh tối đó có gọi cho tôi dặn dò vài câu....khiến lòng tôi chạnh lại...
________________
Ở được 2 ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngon-tinh-ngoai-tinh/454202/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.