Edit + Beta: Winnie
Sắc trời lúc chạng vạng tựa như đang khoác lên mình sắc tơ lụa Yên Hà, những tầng mây ở cái thời điểm này dần dần loãng ra mỏng dần, đầu đuôi kéo trường, xa xôi như là cuộc gặp gỡ của Ngưu Lang Chức Nữ ở cầu Hỉ Thước, màu đỏ của cung điện đắm chìm trong sắc hoàng hôn, giảm bớt vài phần nguy nga, lại nhiều thêm vài phần ấm áp, xa xôi màn trời mang theo làn sương khói mờ mờ.
Lương Thiệu Ngôn cố ý kêu Châu Châu đi đến chỗ đại công chúa Ngọc Thịnh, bởi vì hắn biết đại hoàng tỷ Ngọc Thịnh của hắn chán ghét nhất là Mị Nô.
Hoàng đế Lương Quốc con nối dõi đông đảo, chỉ riêng công chúa đã hơn hai mươi vị, trong đó được sủng ái nhất không ai hơn được chính là trưởng công chúa Ngọc Thịnh. Nàng là do Hoàng Hậu sinh ra, là công chúa từ nhỏ được sủng ái, tuy đã qua tuổi hai mươi lăm, nhưng vẫn chưa có hôn phối. Công chúa Ngọc Thịnh từng công khai nói rằng, Phò mã của nàng tất phải do nàng tự mình tuyển nam tử tốt nhất trên đời này, mà bởi vì Ngọc Thịnh chưa gả, nên dư lại hai mươi mấy vị công chúa kia cũng còn là khuê nữ.
Ngọc Thịnh công chúa tuy trời sinh đã có mỹ mạo vô song, nhưng tính tình nàng lại không giống như tướng mạo chút nào, cho dù là Thái Tử, thấy vị Hoàng muội này cũng đều phải cam bái hạ phong.
Lương đế ban đầu bên người có bốn Mị Nô, trong đó hai người là Mị Nô song sinh, Lương Thiệu Ngôn tuy chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngon-tinh-mi-hoan/83788/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.