Edit: xiaoyuming
“Vì sao lại muốn tìm đao chứ?” Biểu tình trên mặt Châu Châu có chút cứng đờ.
Lý Bảo Chương âm trầm khẽ nhìn qua nàng một cái, “Ngươi nói thử xem?”
Châu Châu không mất lễ phép mà cười gượng một tiếng, vội vàng trốn vào trong chăn, coi như vừa rồi gì nàng cũng chưa nói, máu muốn ở thì cho ở, dù sao so với chết thảm dưới đao vẫn tốt hơn nhiều lắm.
Lý Bảo Chương hừ lạnh một tiếng.
Hôm sau.
Trong cung Ngọc Tuyền.
Hoàng Hậu phương dùng xong đồ ăn sáng, liền nghe thấy có nô tài phía dưới tới bẩm, “Hoàng Hậu nương nương, Thái Tử điện hạ tới.”
“Tấn nhi tới? Cho hắn vào."
Thái tử Lương Quốc - Lương Tấn Bách, năm nay đã hơn ba mươi tuổi, làm Thái tử cũng hơn ba mươi năm. Phụ hoàng hắn khi hai mươi đã xuất đầu, lên làm Hoàng đế, mà hắn hiển nhiên không có phần vận khí tốt này.
Phụ hoàng hắn vốn dĩ thiếu chút nữa đã chết, hiện tại lại sống đến giờ, Lương Tấn Nách lại tiếp tục phải ngồi yên xuống vị trí Thái tử.
Lương Tấn Bách lớn lên giống lương đế, hai người đều là người to con, thời điểm tuổi trẻ hoạt nhìn sẽ thập phần thần khí, đặc biệt hắn còn mày rậm mắt to, chưa giống Lương đế bây giờ ăn nhiều nên bụng phệ.
“Mẫu hậu.” Lương Tấn Bách hừng hực đi vào tới, “Ngài biết chuyện phụ hoàng muốn tân kiến một tòa Văn Xương điện sao?”
Hoàng Hậu nghe vậy, nhìn quanh trái phải, phân phó nói: “Các ngươi lui xuống.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngon-tinh-mi-hoan/2024397/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.