Edit: xiaoyuming
Lý Bảo Chương cực kỳ thong thả chớp chớp mắt, như thể vây quanh hắn hiện giờ toàn mật hoa, mềm mại nhưng không thể giãy giụa. Hai tay đặt sát người yên lặng nắm thành nắm đấm, trên cánh tay, những đường gân xanh chằng chịt nổi lên trông như một cành đại thụ khô héo.
Châu Châu hơi ngẩng đầu, sắc mặt có chút hồng, vươn đầu lưỡi liếm liếm môi, vừa rồi cũng là do tình thế cấp bách, nhưng môi Lý Bảo Chương lại thật mềm, giống như bánh gạo nếp nàng ăn qua trong cung điện của Ngọc Thịnh công chúa.
Nguyên lai thời điểm, Châu Châu bị mấy vị tỷ tỷ tuổi chỉ lớn hơn nàng một tẹo dạy rằng, trong việc nam nữ, điều quan trọng nhất chỉ có hai chữ— “Hưởng thụ”.
Chỉ khi ngươi hưởng thụ việc này, trong lòng mới sẽ vui mừng, mà nam nhân sẽ càng thích ngươi.
Châu Châu không thể lý giải nổi hưởng thụ là có ý tứ gì, nhưng hiện tại nàng cảm thấy Lý Bảo Chương tựa hồ cũng rất thoải mái, nhưng nàng làm như vậy, có phải không tốt lắm?
Bởi vì Lý Bảo Chương lúc này trông như một con tôm bị nấu chín.
Hắn yên lặng đem thân thể nghiêng đi đi, lại cong thành một đoàn, mười phần mười giống một con tôm.
“Ca ca, thực xin lỗi.” Châu Châu cảm thấy có vẻ nàng đã sai.
Lý Bảo Chương không biết qua bao lâu, mới chậm rãi lật người quay lại, hắn căm tức nhìn Châu Châu: “Ai dạy ngươi mấy thứ này?”
Đời trước Châu Châu vậy nhưng không có bộ dáng này, một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngon-tinh-mi-hoan/2024372/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.