Doãn Khởi đợi Doãn Khải rời đi rồi vội vàng thỉnh an phụ vương và mẫu hậu xong lập tức trở về đông cung, chàng cho triệu thái y tổng quản phụ trách sức khỏe của quốc vương đến để hỏi chuyện.
- Quốc vương có hơi yếu, nhưng ngài yên tâm chúng thần sẽ tận lực chữa trị.
- Ta là muốn quốc vương đừng khỏi, không thì vĩnh viễn nằm im một chỗ cũng được.
- Thái tử ngài đang nói gì vậy.
Doãn Khởi đặt trước mặt vị thái y một gói thuốc nhỏ, vị thái y chưa hiểu ý liền mở gói thuốc ra xem thử, sắc mặt ông ta trắng bệch lại, tay chân trở nên luống cuống run rẩy, giọng nói lộ rõ sự sợ hãi.
- Thái tử, đây là thạch tín.
- Đem nó bỏ vào thuốc của quốc vương.
- Thần cầu xin thái tử tha mạng cho thần, chuyện này thần tuyệt đối không dám làm. Vị thái y quỳ rạp xuống trước mặt Doãn Khởi, miệng lẩm bẩm cầu xin.
- Ngươi nên nhớ ngươi còn gia đình, nếu chuyện này trót lọt ta đảm bảo cho ngươi và người thân ngươi một đời bình an sang giàu.
Vị thái y run sợ cầm lấy gói thạch tín rồi rời khỏi. Một thời gian sau hoàng cung truyền đến tin quốc vương lâm trọng bệnh.
Doãn Khởi ngồi bên giường nhìn phụ vương, người nằm im một chỗ không thể làm gì được chỉ biết nhìn chằm chằm đứa con bất hiếu người mặt.
- Ra đến nông nỗi này đều là lỗi của người.
Quốc vương nằm yên bất động, miệng không thể nói gì trừng mắt lên nhìn chàng.
- Phụ vương người một đời anh minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngon-tinh-mau-nghi-thien-ha/732933/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.