- Ngài đừng nói nữa, ta không muốn nghe.
- Chiêu Hy, có những người mới tiếp xúc những tưởng tốt đẹp nhưng bản chất lại tàn bạo độc ác vô cùng.
- Trời đã muộn rồi, thái tử người mau trở về đi.
Doãn Khởi không làm phiền nàng nữa lặng lẽ rời khỏi. Chàng không biết chuyện gì đã xảy ra giữa nàng và Doãn Khải, nhưng với tâm trạng của nàng hiện giờ thì đó chắc chắn là một mối tình sâu đậm. Một người vì trốn tránh mà tìm đến chốn nguy hiểm trùng trùng, một người vì tìm mà lặn lội đường xá xa xôi đến tận nơi này.
Đoạn tình cảm của hai người thật khiến người ta thấy cảm động.
Nhưng Doãn Khải, là ngươi từ bỏ mối nhân duyên này, là tự người đòi đi ta không hề ép buộc, đừng trách ta cướp nữ nhân của ngươi.
Bên ngoài hoa đào nở rộ, đã ba tháng nàng đến nơi này. Ba tháng bị trói chân ở đây, nàng như một chú chim nhỏ bị người ta lấy đi đôi cánh, bị người ta giam cầm trong chiếc lồng vàng. Người ta chỉ nghe thấy tiếng hót của chú chim rất hay lại không biết được đó là tiếng kêu cứu, gào thét trong tuyệt vọng.
Doãn Khởi rất hay đến thăm nàng, tâm ý của chàng Mạc Hy rất nhiên hiểu, nhưng nàng không thể chấp nhận được. Chàng có khuôn mặt rất giống người đó, mỗi khi nhìn thấy trái tim nàng lại quặn đau. Nàng không dám mở lòng mình ra nữa, nàng sợ sẽ lại bị lừa gạt lại bị tổn thương.
- Công chúa, thái tử mời người đến ngự hoa viên ngắm cảnh.
- Ta sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngon-tinh-mau-nghi-thien-ha/732926/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.