Gió thổi khiến mấy ngọn tóc nàng phất phơ trong gió, vẫn là y phục màu đỏ, vẫn đôi mắt ấy, đôi mắt khiến Doãn Khải không thể nào quên được.
Có vẻ cô nương ấy rất thích y phục màu đỏ, màu đỏ cũng rất hợp với nàng, không chói lóa một vẻ đẹp dịu dàng hài hòa.
- Cô nương?
Mạc Hy giật mình quay lại, nam nhân trước mặt vô cùng khôi ngô tuấn tú, có lẽ là vị hoàng tử từ kinh thành xa xôi đến. Nàng vốn không thích người lạ nên vội vàng định dậy định bước đi thì bị cánh tay của chàng kéo lại.
- Cô nương ta đáng sợ lắm sao?
- Thả ta ra, ta chỉ là một cô nương chăn cừu, ta chưa từng mạo phạm ngài.
- Quanh đây không có con cừu nào?
- Ta…
- Mạc Hy? Hoàng tử?
Nàng nghe tiếng tỷ tỷ của mình gọi thì vui mừng trong lúc Doãn Khải không để ý mà kéo tay chàng ra chạy về phía Thư Kiều, nàng như một con mèo nhỏ bị người ta dọa đứng núp sau váy của tỷ tỷ mình.
- Hoàng tử, muội muội của ta rất sợ người lạ, nếu có gì mạo phạm xin ngài bỏ qua.
- Muội muội? Không phải chỉ là một cô nương chăn cừu sao?
- Đây là chuyện gia đình của thần không thể tiết lộ được, xin cáo lui.
Doãn Khải nhìn theo bóng của hai chị em, trong lòng không khỏi nghi hoặc, tại sao mọi người nơi đây đều muốn giấu cô nương ấy. Khi chàng đến đây tộc trưởng cũng đã nói ông chỉ có duy nhất một cô con gái, chắc chắn có bí mật gì đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngon-tinh-mau-nghi-thien-ha/732916/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.