5
Phụ thân ta tóc đen môi đỏ, đuôi mắt thon dài dần dần khéo lại, khóe mắt hồng hồng, là một mỹ nam hiếm có.
Công chúa bị ánh mắt sầu não của phụ thân nhìn đến dại ra, đại sảnh an tĩnh, ta lại nghe thấy tiếng công chúa nuốt nước miếng.
Phụ thân tự giễu mở miệng: "Ta vốn tưởng rằng công chúa thật lòng thích ta, ái mộ ta, muốn cùng ta sống cả đời, chẳng qua cũng chỉ có thế."
"Công chúa chỉ coi ta là đồ chơi có cũng được mà không có cũng không sao, cũng không thèm để ý sống chết của ta, đạo sĩ được mời tới nói lòng phu nhân có oán hận, lúc này đang quấn lấy ta không chịu đầu thai."
Phụ thân thấp giọng thở dài, ngón tay hơi dùng sức, kéo sợi tơ đỏ thắt bên hông ra.
Phụ thân cởi hỉ phục, mím môi ném xuống đất:
"Nếu không nguyện ý bái nàng, vậy hôn sự này thôi đi, chết sớm chết muộn ta đều phải chết, đã như vậy, để Yểu Nương đưa ta đến Diêm La điện là được, tội gì công chúa phải làm quả phụ?"
Công chúa vội vàng nhào xuống nhặt hỉ phục của phụ thân lên, kéo tay ông, nghẹn ngào nói: "Bùi lang, chàng nói cái gì vậy, chàng như này là ép ta thành người xấu sao?"
"Ta sao lại không thèm để ý sống chết của chàng được! Đã như thế, ta bái là được, chàng mau mặc vào, không cần tức giận nữa."
Lúc này phụ thân mới mặc hỉ phục cùng bà ta bái đường, sau đó lại vừa đấm vừa xoa ép công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngon-tinh-mach-thuong-hoa-khai/3123693/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.