Chương trước
Chương sau
Maraget mỉm cười, chậm rãi xoay người, cũng đang quay đầu về phía hành lang bên kia, nhìn thấy Cố Hàn Đình mặc âu phục màu đen, nghiêm nghị, hấp dẫn đang nhìn mình, hai tròng mắt của cô ta lập tức lóe lên ánh sáng câu hồn, sâu kín cầm túi xách, xoay người hướng bên phải hành lang đi tới.
Cố Hàn Đình đi theo bước chân của cô ta, từng bước, từng bước đi về phía trước, nhìn cô ta mặc váy dài sợi tua, trong đêm tối vô cùng quyến rũ và uyển chuyển, nhất là làn lụa mỏng phơi bày thân thể quyến rũ của cô ta, sợi tua lá khẽ len lỏi lẫn vào hai cái mông tròn, vòng eo khẽ vặn vẹo, đong đưa giống như yêu nữ.
Ánh mắt Maraget lóe lên, biết hắn đi theo phía sau mình, liền quyến rũ cười một tiếng, đi qua hành lang yên tĩnh thật dài, từ từ đi vào thang máy, xoay người, đưa ra ngón tay thon chuẩn bị đè xuống nút đóng cửa, một bóng người lại vượt lên trước mặt, Cố Hàn Đình xuất hiện trước thang máy, nhìn cô. Maraget chớp đôi mắt màu đồng, không lên tiếng, nắm túi xách của mình, đứng một bên.
Cố Hàn Đình vừa nhìn cô ta, vừa đi vào thang máy, cửa thang máy thần bí và yên tĩnh đóng chặt lại.
Maraget không hài lòng nhìn hắn, quyến rũ cười, chậm rãi nói:
_ Anh không bị tôi hấp dẫn sao?
Cố Hàn Đình nhìn cô ta, ánh mắt chớp một cái, nhìn hai tròng mắt của hắn đầy thâm thúy, hấp dẫn, đột nhiên giương nhẹ khóe miệng cười một tiếng nói:
_ Nghe nói Hàn Tổng Tài có yêu cầu rất cao đối với phụ nữ bên cạnh? Xinh đẹp động lòng nhất định phải là xử nữ.
Cố Hàn Đình chớp mắt liếc nhìn cô ta, nói:
_ Xem ra, cô đối với chuyện của tôi vô cùng quan tâm.
_ Không.
Maraget không cam lòng, cười nói:
_ Tôi chỉ rất quan tâm lời đồn về Cố tổng tài.
Cô ta vừa mê ly nhìn hắn?
Đến một tầng cao nhất của khách sạn, cả hai bước vào.
Margaret vừa nhẹ nhàng cất bước đi tới trước quầy rượu, lấy ra hai ly rượu đỏ, quyến rũ xoay người, nhìn hắn nói:
_ Cho tới bây giờ tôi cũng không nghĩ ra, thời đại hiện nay, vẫn còn nhân vật hiển hách như thế? Phụ nữ nhất định phải tinh khiết mới có thể đi gặp anh? Tôi nghe thật sự có cảm giác kinh ngạc sâu sắc.
_ Tôi là người có sức ảnh hưởng nên là đối tượng để thêu hoa trên gấm, nếu tôi là một kẻ nghèo nàn, thử hỏi có ai quan tâm tôi yêu cầu phụ nữ như thế nào?
_ Nghe nói đã nhiều năm qua, tình yêu của Cố Tổng Tài và Tần Thư Lan hết sức say đắm, nghe nói anh vì cô ấy bỏ qua rất nhiều bóng hồng, một lòng một dạ?
Hai tròng mắt Cố Hàn Đình xẹt qua một tia sáng kỳ dị, nhìn cô ta, thâm trầm mở môi mỏng, nói:
_ Cô nghe được rất nhiều chuyện, nhưng cô lại nghe sót một người.
_ Ai?
_ Vân Thư...?
Margaret kỳ quái ngẩng đầu lên? Vừa đặt ly rượu xuống, vừa nhìn hắn mỉm cười nói:
_ Cô ấy là ai?
Hai tròng mắt Cố Hàn Đình chớp lóe? Nhìn Margaret, mê đắm, nói:
_ Tôi nghĩ cô sẽ biết cô ấy là ai chứ?
Margaret kinh ngạc nhìn về phía Cố Hàn Đình, sau đó không nhịn được cười, nói:
_ Tôi nghĩ anh không còn nhớ cô ta là ai?
_ Trong quá khứ từng có một đoạn nhân duyên.
Cố Hàn Đình chăm chú nhìn, Margaret giật mình, mỉm cười nói:
_ Tôi vẫn luôn suy nghĩ, Cố Tổng Tài là một người trên cao với không tới, người đàn ông giống như đế vương, cho tới bây giờ cũng không đặt phụ nữ vào trong mắt, không nghĩ tới, anh còn nhớ tên cô ta.
Cố Hàn Đình lại chớp mắt, lộ ra hơi thở cuồng ngạo, nói:
_ Trong cuộc đời, dù sao cũng phải có một vài đoạn nhân duyên..... cái này không có liên quan gì đến địa vị ở trên cao..
Maraget lại nở nụ cười quyến rũ, nhìn Cố Hàn Đình, dịu dàng nói:
_ Cố Tổng Tài...anh còn có mặt chân thật, hãy để tôi....
Cô ta nói xong, cầm chai rượu đỏ, cúi đầu cười khẽ, hai tròng mắt lộ ra mập mờ và ngọt ngào.
Cố Hàn Đình liếc mắt nhìn cô ta, từng bước, từng bước đi về phía cô ta, thậm chí đi tới trước quầy rượu? khoảng cách càng lúc càng đến gần nhìn cô ta.
Margaret vừa rót rượu, vẻ mặt ửng đỏ, vừa ngẩng đầu nhìn Cố Hàn Đình, dịu dàng hỏi: "
_ Anh nhìn tôi làm gì?
_ Cô rất giống một người mà tôi đã từng quen biết...
Cố Hàn Đình âm trầm nhìn cô ta, hai tròng mắt âm trầm nhìn cô ta, hai tròng mắt không che giấu chút nào, ánh mắt hắn chợt lóe lên, nhìn Maraget đã nâng ly rượu, giơ về phía mỉm cười, nói:
_ Cố Tổng Tài. Uống với tôi một ly.
Cố Hàn Đình không lên tiếng, nhàn nhạt nâng ly rượu? đối đãi với phụ nữ, hắn luôn kiêu ngạo và bá đạo, cũng không có bắt đầu và kết thúc. Duy nhất một người đang trêu ong ghẹo bướm ở dưới lầu kia.
Cố Hàn Đình trầm giọng nói:
_ Tôi nhìn rượu và phụ nữ giống nhau. Phụ nữ tốt nhất đừng dây dưa không dứt chỉ khiến đàn ông ghét bỏ, cũng như phẩm rượu này, không thích sẽ không uống.
Magaret mỉm cười, khẽ cắn môi, dịu dàng nói:
_ Anh hư. Bất quá tôi thích rượu này, bởi vì. Nó còn có một cái tên rất cảm động......
_ Nói thử xem?
Cố Hàn Đình nhìn cô ta.
Margaret chớp mắt quyến rũ, dịu dàng nói:
_ Sweet love
Cố Hàn Đình vẫn nhìn Margaret chậm rãi vươn tay véo nhẹ cằm của cô ta, nâng mặt của cô ta, nhìn khuôn mặt xinh đẹp, một đôi mắt phượng quyến rũ, sống mũi cao, đôi môi hấp dẫn không chê vào đâu được.....
Rốt cuộc, Margaret nhắm hai mắt lại, hàng mi dày bao trùm mí mắt dưới....
Hắn nhìn cô ta, vẫn cúi đầu như chuẩn bị hôn lên môi của cô ta. Cô ta nhắm mắt, đôi môi hơi hé mở, đầu lưỡi quyến rũ bên trong đang uốn lượn vòng quanh.
Môi mỏng Cố Hàn Đình chỉ sâu kín dừng trước mặt của cô ta, các một khoảng, nhưng hắn lại khẽ nhếch khóe miệng cười một tiếng, tay buông cằm của cô ta ra, cả người cũng chậm rãi buông lỏng, chỉ ngẩng đầu lên nhìn cô ta một cái, vẻ mặt lạnh lùng, xoay người rời đi,nói:
_ Xin lỗi tôi là hoa đã có chủ, kiếp này cô muốn đập chậu cướp bông, e là không có khả năng đó nữa, tôi rất sợ vợ.
Margaret sửng sốt, mở mắt, nhìn Cố Hàn Đình rời đi, hai tròng mắt cô ta nhấp nháy, nhìn chòng chọc bóng lưng của hắn giống như đế vương, biến mất trước cửa, cô ta tức giận trừng mắt, nắm chặt quả đấm, cắn chặt răng, sắc mặt trắng bệch, lồng ngực phập phồng, thở hổn hển.
" Cố Hàn Đình... Người trong tim anh rốt cuộc là ai? Tần Thư Lan hay cô gái đó...?"
Xã hội thượng lưu, bất kể người đàn ông đã lập gia đình hay chưa, bên cạnh vĩnh viễn không thiếu tình nhân, cho nên cho tới bây giờ, xì căng đan cũng không rời khỏi cái vòng này!
Vừa rồi, Cố Tổng Tài và em gái nuôi hoàng gia nước M bí mật biến mất một giờ? Một chút "Bí mật" này đang lấy tốc độ của ánh sáng, xông vào trong đám người. Có người đối với chuyện này, thấy bình thường, cũng có người có hơi kinh ngạc, vốn dĩ nhân vật như Cố Hàn Đình, có phụ nữ bên cạnh không ngừng, gần như đây không phải là tin tức quá lớn, chỉ cần nó không phát ra bên ngoài.
Tin đồn từ từ biến thành cô ta và Cố Tổng Tài ở buổi hôn lễ, trong thang máy hôn cuồng nhiệt, sau đó sau đó mới đi vào phòng, có vài người còn nói, nhìn thấy bọn hắn hôn không biết bao nhiêu là sôi trào, đi vào phòng, suy nghĩ một chút có thể biết.
Xoảng ……..
Tần Thư Lan đang cầm ly nước trái cây trong tay, không thể tin được nhìn về phía người giúp việc bên cạnh, cho là mình nghe lầm, sắc mặt tái nhợt, hỏi:
_ Cô nói cái gì? Cô nói Cố Hàn Đình và Magaret lên lầu một giờ?
Người giúp việc có chút đau lòng nhìn tiểu thư, gật gật đầu nói:
_ Tôi nghe nói như vậy, còn có người tận mắt nhìn thấy bọn họ đi vào phòng, có một người đứng bên cạnh bọn họ nói.
_ Cử chỉ của bọn họ ở trong thang máy nhẹ nhàng, nhưng cũng có một số người nói rằng bọn họ ở trong thang máy trao nụ hôn nóng bỏng.
Trái tim Tần Thư Lan bị bóp chặt rất đau, cặp mắt hiện lên một tầng sương mù trắng xóa, cắn chặt răng, tâm tình ngàn vạn mùi vị phức tạp, mâu thuẫn, toàn bộ ép tới, cô đã đánh giá cao tình yêu, hay đánh giá thấp tình yêu? Đột nhiên cô cảm giác thân thể mình nhẹ tênh, không còn có một chút sức nặng, cô tuyệt vọng nằm trên giường, sâu kín nhìn bóng đêm ngoài cửa sổ, ánh đèn gần xa, tất cả giống như tan biến.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.