Một biệt thự cổ kính có vườn hoa Tử Đằng tràn ngập hương thơm. Ngôi biệt thự kiêu hãnh tọa lạc tại vị trí đắt đỏ.
Bởi vì xuống máy bay đã là xế chiều, khi về đến nhà lớn của Cố Hàn Đình, sắc trời đã tối.
_Cố Gia nhà anh... rốt cục là kinh doanh gì vậy?
_Ông bà nội anh làm bên khai khoáng,đến đời ba mẹ anh bán đá. Anh thì kết hợp cả hai vừa bán đất vừa bán đá mới đủ nuôi em.
Hạ Giao bĩu môi, cô biết anh đang trêu cô, liền cao giọng:
_ Bán đá....gì mà giàu mất nhân tính vậy?
Cố Hàn Đình hôn lên tóc mái cô, thì thầm:
_ Bán đá quý.
Cô nhìn mà choáng váng, thậm chí còn có xúc động muốn bỏ chạy. Chỉ cần nhìn vào hoàn cảnh xung quanh, không khó tưởng tượng gia cảnh giàu sang của anh...
_ Em quăng lưới,trúng cá mập to bự sao?
Giọng Cố Hàn Đình ỉu xìu:
_ Cá nằm trên thớt thì có.
_ Anh khiêm tốn rồi.
Cố Hàn Đình không đáp, chỉ kéo tay cô, dịu dàng nói:
_ Không sao đâu, đừng căng thẳng quá. Cũng không phải về ra mắt gia đình chồng.
Anh trêu cô.
Cô thở dài, không căng thẳng mới là lạ đó!
Xuống xe, một màn nghênh đón khoa trương như trong tưởng tượng, hai bên người hầu dàn hai hàng, còn trang trọng hơi khi về Thời Ức. Hạ Giao đứng trước một biệt thự đồ sộ như vậy đột nhiên lại cảm thấy choáng ngộp trước sự rực rỡ của nó. Sự cách biệt giữa anh và cô quá lớn.
Bên ngoài biệt thự rất uy nghiêm và yên tĩnh, bên trong ngược lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngon-tinh-luoi-tinh/490025/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.