Tình huống gì đây?
Sắc mặt người đàn ông trầm xuống, ghét bỏ trừng Thiên Kim, không xem ai ra gì mà vén gấu váy cô lên, bàn tay khớp xương rõ ràng, nâng bàn chân mềm mại, một vết thương ngay mắc cá chân.
Mọi người chưa kịp suy nghĩ thêm gì, đã thấy người đàn ông bế bổng cô gái xấu xí lên.
_ Có đau không?
Từ trước giờ Hạ Giao không thích yếu đuối trước mặt người khác. Chỉ ngại ngùng gật nhẹ đầu, giọng nũng nịu:
_ Đau.
Ánh mắt Cố Hàn Đình lạnh lùng nhìn lướt qua ai kia, môi mỏng nhếch lên, khiến Thiên Kim không dám nhìn mà cuối đầu tránh né ánh mắt sắc bén kia, đến thở mạnh cũng không dám.
_ Bake, anh tốt nhất hãy cho tôi một câu trả lời thỏa đáng.
Bake thoáng qua một tia mất mát.
_ Hàn Đình, em không sao, chỉ tội cho Thiên Kim mặt bị như thế, nên cô ấy mới mất kiểm soát. Chỉ trách...
Tần Thư Lan ở phía sau lưng nhỏ giọng nỉ non.
Hơi thở của người đàn ông rất mạnh mẽ, tầm mắt tới chỗ người con gái nào đó mảnh sương băng, hai ánh mắt giao nhau, cô vội cụp mắt, lông mi dài run run như cánh hồ điệp nép trong lồng ngực rộng lớn. Cố Hàn Đình cảm thấy cặp mi rung rung kia như cọng lông vũ vuốt nhẹ vào tim anh.
Tần Thư Lan uyển chuyển vài bước:
_ Vị tiểu thư này nhất định là không cố ý đâu, nhưng dù sao Thiên Kim tiểu thư cũng bị thương rồi, chỉ cần cô xin lỗi Thiên Kim, Hàn Đình nhất định sẽ thu xếp giúp cô.
Hạ Giao nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngon-tinh-luoi-tinh/490010/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.