Mạc Đông Quân cũng khiêu khích nhìn cô:
_ Này xấu xí, đừng lại gần tôi.
_ Ai thèm.
Hạ Giao đứng tại chỗ nhìn hắn, sau đó xoay mặt rời đi.Mạc Đông Quân gọi nhỏ:
_ Này xấu xí... xấu xí...tôi chưa nói chuyện xong đâu. Cô bỏ đi đâu vậy?
Hạ Giao ngồi xuống bên cạnh Cố Hành Kiêu, nhìn anh khẽ cười, ánh mắt liếc qua nhìn thấy trước ngực hắn có in dấu môi son, cô lập tức:
_ Hey you
Ngón giữa lướt qua dấu môi son trước ngực hắn, có chút không vui, cười hỏi:
_ Hoa đào nở?
_ A.............!
Cố Hành Kiêu cười, kể lại cuộc va chạm giữa anh và Nhã Tịch.
_ Cây anh đào nở hoa không ít a?
Cố Hành Kiêu ngẩng cằm cô lên liếc mắt nhìn Hạ Giao, cuối cùng giọng nói quyến rũ mê người ở bên tai cô thì thầm:
_ Nếu em đồng ý chấp nhận, ai anh cũng không để vào mắt.
_ Nếu em không đồng ý thì sao?
Hạ Giao nhìn đôi mắt chớp lóe của anh, cố ý cười hỏi.
Cố Hành kiêu vuốt lại mái tóc xoăn trước ngực cô, nâng ly rượu đỏ hớp một ngụm, cười nói:
_ Nếu em không chấp nhận anh, thì ai anh cũng không để vào mắt.
_ Tội tình gì chứ?
Hạ Giao nhịn không được nở nụ cười, tự mình lấy ly rượu vang Ý nhấp thưởng thức môi hương vị quả mâm xôi đen, quả cherry xen kẽ đó thảo mộc, mùi của hoa phúc bồn tử đỏ, chút lạnh lạnh của dương xỉ và cuối cùng sẽ là mùi của các loại gia vị. Khi rượu tràn vào khoang miệng, xen vào đó là độ chát cao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngon-tinh-luoi-tinh/490008/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.