Chuyến bay suốt một ngày cộng thêm gặp chuyện lúc nãy, khiến cho Hạ Giao mệt lã, thiếp đi trong vòng tay Cố Hàn Đình. Về đến nhà, thả cô lên giường, nhìn cô mơ màng ngủ.
Bên trong căn phòng rộng lớn, một người đàn ông chất giọng trầm ấm, có chút cưng chìu nhẹ nhàng hát một ca khúc bằng tiếng Anh.
Những người hầu gái và giúp việc đứng ở đầu bên kia nghe chủ nhân hát bài hát này bằng tiếng Anh, cũng không dám đi qua, vì họ đã biết chủ nhân họ cưng vợ như thế nào, trước khi cô tỉnh giấc, bất cứ người nào cũng không được quấy rầy, ở trong lâu đài này, từng người giúp việc đều phải hiểu rõ......
Những người quản lý tập đoàn đang đợi dưới sảnh. Thanh Nhi lên tầng trên định thông báo cho Cố Hàn Đình, nhìn thấy người giúp việc nhẹ nhàng chắp tay,áp lên má nghiêng đầu sang bên,Thanh Nhi nhìn bọn họ một cái, gật gật đầu, cẩn thận nhẹ bước, sau đó đi theo đường nhỏ như một mê cung.
Quả nhiên nhìn thấy Cố Hàn Đình mặc Tây trang màu đen, áo sơ mi trắng, cổ áo mở ra phong thái tao nhã của một vị vương tử, ngồi trên chiếc giường, ánh trăng dịu nhẹ chiếu trên sườn má của anh, đôi mắt sâu thẫm đầy quyến rũ, ánh sáng vàng nhạt làm cho tất cả mọi thứ xung quanh anh tỏa sáng.
Nhưng người đàn ông này lại ở trước mặt cô gái nhẹ nhàng hát một bài tình ca tiếng Anh, tay nhẹ nhàng đặt xuống trước vai cô, chậm rãi vỗ về giấc ngủ cô.
Thanh Nhi bước tới trước mặt Cố Hàn Đình, vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngon-tinh-luoi-tinh/490001/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.