Cố Hàn Đình vấn khăn lông ngang hông, vài giọt nước rơi xuống bờ vai săn chắc, anh bước qua ban công bỏ mặc cô gái nằm lăn lộn trên giường rên rỉ. Hai tay Cố Hàn Đình chống lên lan can, đôi mắt sâu thẳm không thấy đáy, nhìn xuống bên dưới. Cảnh Thành một trong thành hai thành phố lớn nhất nước, nơi được ví như thiên đường của cuộc sống, rực rỡ ánh đèn màu xa hoa. Kẹp điếu thuốc giữa hai ngón tay anh rít một hơi, làn khói bay lượn lờ giúp anh thanh tâm hỏa dục phần nào. _ Ưm... Cố Hàn Đình giật mình, một đôi tay mò mẫm vòng qua thắt lưng,sờ soạng đến vị trí nhạy cảm. _SHITTT. Người ta đi đêm có ngày gặp ma, còn anh đi đêm có ngày gặp yêu nữ. Thượng đế phái cô xuống thử thách sự kiên nhẫn của anh đây sao. _ Có thôi ngay không. Cố Hàn Đình hất tay cô gái ngã xuống sàn nhà, Hạ Giao chống khủy tay trên nền gạch khẽ kêu lên. Anh bước vào bên trong ngồi bắt chéo đôi chân nhìn Hạ Giao. Thân hình yêu nữ rất nóng bỏng, trắng hồng vì say rượu. Bây giờ cô không mảnh vải che thân. Anh lại nổi lên cảm giác với cô mới ác " Cmn" _ Lại đây. Hạ Giao trong vô thức ngồi vắt ngang trên đùi Cố Hàn Đình, rên rỉ một tiếng giống như thống khổ cực hạn. Ánh mắt mê man, hơi thở nhuốm mùi ái tình. Nhìn gương mặt mịn màng trắng như sữa,có thể thấy được những đường chỉ máu, anh vỗ vỗ vào má. _ Tỡn chưa? Trả lời anh là đôi mắt mơ màng, đôi môi chúm chím những từ vô nghĩa: _ Ư... ư...aaaa. Hạ Giao gấp gáp hôn lên mắt, lên đôi môi anh dường như cắn xé. _ Muốn lắm sao? Hạ Giao nằm ở trên người anh, một tay anh vòng ra bờ lưng mềm mại đỡ lấy phía sau cô, làm thân thể cả hai dán chặt vào nhau, tay còn lại xoa nắn lên đôi thỏ bạch ngọc. Ngay lập tức nụ hôn nóng bỏng của anh ập xuống, ngang ngược tách môi cô ra càn quét bên trong. Hai tay Hạ Giao câu lấy cổ anh, ánh mắt say mê nhìn Cố Hàn Đình chằm chằm. Đôi tay lả lướt xuống vòm ngực lạnh lẽo, cô khẽ run lên. Cố Hàn Đình nhếch mép, một tay từ gò ngực căng tròn của cô đưa xuống phía dưới trêu ghẹo: _ Dạng chân ra. Cô nhắm mắt, ngoan ngoãn dang chân ra hai bên. Anh nâng chân cô vắt sau lưng mình,nhấc vòng ba cô nhếch lên, cong khóe môi bạc, lời nói lại khiếm nhã thốt lên: _ Ướt thế sao... Tự động thân đi. Không biết cô có nghe hiểu những lời anh nói hay không, cơ thể ép sát vòm ngực săn chắc, trượt lên trượt xuống, khiến nơi mạnh mẽ của anh như muốn nổ tung. Chiếc khăn tắm sắp trượt khỏi eo. Anh đang chơi đùa cô hay tự chơi chính mình. Nếu cứ tiếp tục anh sợ không kiểm soát được nữa, Cố Hàn Đình vung tay sau gáy. BỤP Cô bất tỉnh nhân sự. ***** Anh nheo mắt lặp lại lần nữa: _ Tiếp cận tôi mục đích là gì? Tia nắng bên ngoài nhảy nhót lên thân thể cô, như bọc một lớp ánh sáng trắng, mái tóc xoăn dài phủ kín khuôn ngực căng tròn như ẩn như hiện. _ Anh...tôi không hiểu. Chẳng phải anh đang được hời hay sao? Cô hất tay anh ra khỏi cằm mình. _ Tôi chỉ muốn dạy cho cô một bài học. Lần sau,đừng để bị lỗ vốn khi đem thân thể ra đổi chác với đàn ông. Khóe mắt anh nheo lại đầy ý trêu chọc, đôi môi mỏng tà ác cực độ. _ Anh... _ Phụ nữ nên có chừng mực, say xỉn đến chẳng biết gì, bị lên tập thể hay mất xác cũng chưa hay. Hạ Giao vung thật mạnh về phía trước. Cổ tay nhói lên, bị anh bắt lấy hai tay siết lại. Đè mạnh lên giường thì thầm vào đôi tai đã đỏ lên từ lúc nào: _ Tiết lộ cho cô một bí mật...Lần sau...nếu muốn chơi tôi. Anh cuối xuống nơi căng tròn vun cao, ngậm lấy một bên xoay tròn, day nhẹ. _ Tự làm rách nó trước đi đã. Tôi không rớ vào xử nữ. Miệng anh ấm nóng làm hai điểm hồng của cô se cứng lại. Cô vùng vẫy. _ Vô sỉ. Khắp căn phòng yên lặng đến nỗi tiếng di động vang lên những âm thanh khiến người nghe có cảm giác chói tai. Cố Hàn Đình đang nghe điện thoại cất giọng trầm ấm: _ Tôi biết rồi, chuẩn bị quần áo sẵn đi. Phòng 1088. Cô cụp mắt xuống, nín thở lắng nghe cuộc gọi, quả nhiên hôm nay là lễ đính hôn của anh. Cố Hàn Đình đặt điện thoại sang bên rít một hơi thuốc, át đi hương vị quyến rũ của cô đêm qua, mắt nhìn tấm lưng trần trắng mịn, kéo cô ngửa mặt ra phả vào miệng một làn khói nhàn nhạt,hương bạc hà lởn vởn trong khoang miệng. Hạ Giao ho sặc sụa. _ Tránh xa tôi,ra giá đi. Tiếp cận tôi với bất cứ mục đích gì cũng không có lợi cho cô đâu? Cô liếc xéo người đàn ông xa lạ đẹp trai quá sức, cất giọng mỉa mai. _ Thật có phúc khí ba đời lắm mới được làm vợ anh. Không trễ giờ sao? Có cần tiền mừng cưới không? Hay tiền phục vụ tối hôm qua. Đôi mắt sâu hun hút ánh lên tia nghiêm nghị, như suy tư. Đột nhiên muốn trêu chọc anh, cô kiễng người hôn lên má anh một nụ hôn phớt qua, thật gợi đòn. Nhìn vào đôi mắt quá bình tĩnh của anh, giọng cô tinh nghịch: _ Yên tâm, chúng ta còn gặp nhau dài dài. Cuộc giao thoa giữa hai tầng ánh sáng, như cuộc đấu trí tâm lý. Cố Hàn Đình đứng dậy bước vào phòng tắm. Cô nhìn theo bóng lưng anh rất cao. Cô đoán phải hơn 1m85. Người đàn ông thâm sâu khó lường này cô xoay nổi không. Vớ tay mặc lại bộ váy hôm qua, cô bước ra ban công ngắm cảnh hoàng hôn của thành phố. " Xin chào, Hạ Giao tôi đã trở lại". Một lúc sau, Cố Hàn Đình bước ra khỏi phòng tắm, khoanh tay nhìn bóng lưng đơn bạc nhưng toát ra vẻ kiêu hãnh từ trong cốt cách. Hạ Giao vuốt lại mái tóc, đeo túi xách lên người, lấy ra cặp kính cài lên đầu, đặt một xấp tiền xuống bàn, mở khóa chốt cửa. Khẽ đưa dư quang về anh: _ Đừng hiểu lầm. Đó là tiền thuê phòng. Tiếng trầm ấm phía sau vang lên: _ Cút Lần này đáp lại lời anh là sự im lặng, Hạ Giao tháo kính trên đầu,đeo vào mắt,trở lại vẻ mặt lạnh lùng như cũ, cất bước rời khỏi. Trả lại anh căn phòng yên tĩnh, vài cuộc gọi réo rắt đến nhưng anh không nghe máy. Từng vòng khói thuốc lượn lờ. Đến khi trợ lý gõ cửa: _ Cố tổng xe đã chờ sẵn bên dưới. Anh khoát lên mình bộ Âu phục sang trọng bước ra khỏi phòng.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]