Sư trụ trì đang ngủ lại bị tôi làm cho tỉnh cả ngủ, khi tự ý xông vào phòng mà không gõ cửa. 
- Sư ơi, được cứu rồi, chúng ta được cứu rồi. 
Sư nhìn thấy tôi trán và quần áo thấm mồ hôi, tóc tai bù xù không khác gì con điên. 
- Vậy sao? Ai sẽ cứu chúng ta? 
- Là bà Lam, thưa sư. 
Tôi thấy trên mặt sư hiện lên vẻ an tâm. Sư còn chấp tay lạy phật. 
- Mô phật, tạ ơn người đã phù hộ cho chúng con. Ta phải đem chuyện này thông báo với mọi người, nếu không họ sẽ không ngủ ngon được. 
- Vâng, thưa trụ trì. 
Vị sư trụ trì mang áo lam khoác ngoài vào và đi ra chỗ mọi người. Sư thấy có người đã ngủ, có người vẫn còn thao thức và có cả người còn khóc. Chỉ có lũ trẻ con là ngủ ngon không hay biết gì thôi. 
- Mọi người à, đêm nay mọi người hãy ngủ ngon đi, và cả sau này nữa. Chúng ta sẽ không phải dọn đi nữa đâu. 
Mọi người nghe thế lại nhốn nháo. 
- Thật không? Vậy thì vui quá rồi. 
Niềm hạnh phúc của họ chính là niềm hạnh phúc của sư trụ trì. 
[...] 
Sau khi làm hợp đồng đất mang tên của vị sư trụ trì, tôi đi quanh một lượt chào tạm biệt mọi người và theo bà Lam về nhà bà ấy. Sư trụ trì quỳ xuống định lạy bà Lam, nhưng bà Lam liền cản. 
- Ấy, ấy trụ trì làm gì thế này? Tôi tổn thọ mất. 
- Tôi xin thay mặt mọi người ở đây cảm ơn bà. Chúng tôi mang ơn bà rất nhiều. 
- 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngon-tinh-hon-nhan-sap-dat/1328443/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.