Dung Hoan nhìn trong mắt Bành Nghênh chợt lóe lên ý cười thì hiểu được: Người này đến khoe hả?
Bành Nghênh đột nhiên kinh ngạc hô lên một tiếng như chợt nhớ ra, lập tức nói: “Xin lỗi nhé! Chị đang nói bậy gì chứ! Khi đó bọn chị đều còn nhỏ, tình cảm đều không phải thật đâu. Em đừng để ý.”
Dung Hoan nghe vậy cong môi, cười xinh đẹp: “Không sao! Tư Diễn với em là mối tình đầu. Việc nhỏ không biết qua bao năm rồi này, sao em lại ghen được.”
Lần này đến lượt Bành Nghênh ngơ ngẩn: “... Mối tình đầu?”
Sao có thể chứ! Người ưu tú như Phó Tư Diễn vậy mà trước đó chưa từng yêu đương!!
“Đúng rồi, tầm mắt anh ấy rất cao, không phải cô gái nào cũng lọt vào mắt anh ấy.”
Dung Hoan nói không khỏi đâm vào tim Bành Nghênh. Thật ra năm đó trước đoạn thời gian Phó Tư Diễn “đưa đồ uống” cho cô ta, Bành Nghênh cũng đã thích anh. Lúc ấy cô ta được Phó Tư Diễn đáp lại, cho rằng anh muốn theo đuổi cô ta, ai ngờ đợi mấy ngày anh cũng không chủ động phá rào cản. Cuối cùng là cô ta không nhịn được, ở tiết thể dục, cô ta tìm Phó Tư Diễn tỏ tình, ai ngờ bị anh lạnh lùng làm tổn thương lòng tự trọng: “Xin lỗi, tôi không muốn yêu đương.”
Bành Nghênh như bị sét đánh, sau đó lại có nữ sinh khác biết chuyện này, lạnh giọng châm chọc: “Ánh mắt Phó Tư Diễn cao như vậy, sao có thể sẽ thích cậu.”
Vừa rồi Bành Nghênh nói những lời này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngon-tinh-cung-chieu/2197707/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.