Dung Hoan đi về đến nhà, cả người vẫn còn cảm giác đi trên mây, cảm xúc mềm mại dường như vẫn còn dừng lại trên môi, cô chạy lên trên ghế sofa ngồi xuống, cầm điện thoại lên nhìn, cả khuôn mặt đỏ bừng, môi có chút hơi sưng...
“Hiện trường phạm tội” trắng trợn.
Tin nhắn từ đầu bên kia của Hề Phán gửi lại: [Cậu nhớ gọi điện thoại cho tớ!]
Dung Hoan nghe lời cầm điện thoại gọi tới, sau khi nhận, đầu bên kia truyền tới tiếng nói kích động: “Hai người ai theo đuổi ai, ai tỏ tình trước, sao đột nhiên hai người lại bên nhau, mau khai hết đi!”
“... Sao cậu còn đáng sợ hơn cả điều tra hộ khẩu thế?”
Hề Phán cười haha: “Không phải là tớ quan tâm tới chuyện lớn cả đời của cậu sao?”
Dung Hoan kể đầu đuôi rõ ràng mọi việc cùng với Phó Tư Diễn từ lúc về nước. Hề Phán nghe xong thổn thức không nguôi: “Cậu nói xem hai người trải qua nhiều chuyện như vậy, nếu thật sự không ở bên nhau đúng là đáng tiếc. Có điều cậu bây giờ là bị trâu già gặm cỏ non! Cậu thật sự không ngại anh ấy lớn hơn cậu nhiều tuổi như vậy.”
“Anh ấy nhìn không già chút nào.” Dung Hoan hừ hừ.
“Được, người tình trong mắt hoá Tây Thi, tình ở trên đầu người. Có điều lúc trước cậu nói ông nội cậu không đồng ý, vậy nếu bây giờ ông ấy biết thì phải làm sao?”
Nói tới đây, Dung Hoan cũng lại lo lắng lên: “Trước mắt đừng nói cho ông vậy...” Cô cũng không biết sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngon-tinh-cung-chieu/2197694/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.