Bầu không khí dường như muốn đông cứng lại.
Dù có thế nào Lý Long và Cao Thừa cũng không thể nghĩ được, cô gái nhỏ này lại là cháu gái của ông chủ mình!
Lý Long dựa vào kinh nghiệm "Nịnh nọt" nhiều năm của mình, nhanh chóng lấy lại tinh thần nói: "Ông chủ, tôi là đang nói... Chính tôi! Sao có thể nói ngài được chứ! Vừa nãy tôi đang nói chuyện phiếm với Cao Thừa, cậu ấy nói chú họ của cậu ấy là 205, tôi cực kỳ đồng ý luôn! Chú họ của cậu ấy chính là 205!"
Lý Long nói tiếng phổ thông thì câu chữ vừa rõ ràng vừa mạnh mẽ, giống hệt như đang hô khẩu hiệu.
Cao Thừa: Chú mình thiệt là một người thông minh mà.
Phó Tư Diễn biết Lý Long và Cao Thừa có quan hệ họ hàng, anh liếc mắt nhìn Lý Long sau đó nhỏ giọng nói: "Rãnh rỗi thế à, còn đứng ở đây nói chuyện phiếm nữa sao?"
"Tôi lập tức làm việc ngay đây, lập tức đi làm ngay đây ạ..." Lý Long và Cao Thừa liếc mắt nhìn nhau, rồi lập tức chạy đi, để lại chú cháu hai người đứng đấy
Phó Tư Diễn đưa mắt nhìn cô, giọng nói có chút lạnh lùng: "250 một đêm để cháu đến đây làm gì thế?"
"Chỉ đến đánh đàn thôi..." Dung Hoan giải thích lý do, cuối cùng vẻ mặt lạnh như băng của Phó Tư Diễn cũng dịu đi một chút, anh giơ tay lên gõ nhẹ vào đầu cô: "Đừng có mà đi làm thêm loạn xạ đấy, không đủ tiền xài cứ nói chú, nếu thật sự muốn tới đây chơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngon-tinh-cung-chieu/2197668/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.