“Được, xem đi.” Anh đứng dậy, xoa đầu cô.
Cô lấy lại tinh thần, ngước mắt lên, lần này nhìn thấy một hành tinh xinh đẹp, màu xám trắng lại mang theo dấu vết độc đáo.
“Oa đẹp ——”
Anh quay đầu nhìn khóe miệng cô bé nở nụ cười, phát hiện có khi cô thật hồn nhiên như trẻ con.
Anh quay đầu liếc nhìn giúp việc, người giúp việc hiểu ý rời đi.
Dung Hoan tập trung tinh thần ngắm nghía một lát, đột nhiên nghe thấy Phó Tư Diễn gọi cô: “Nhóc con.”
Cô xoay người, đã thấy anh đứng ngay cạnh bàn ăn, bên cạnh đặt bánh sinh nhật, phía trên thắp nến.
Bánh kem bơ màu trắng được siro hồng phấn bọc lấy, bên trên là vòng quay ngựa gỗ 3D, còn dùng bơ làm thành khinh khí cầu màu hồng phấn cùng dải lụa rực rỡ, trang trí thêm macaron và donut ở phần cạnh bánh, tràn ngập mùi thiếu nữ, cực kì mơ mộng.
Trong ánh mắt Phó Tư Diễn ánh lên ánh nến màu vàng cam, nhìn cô ngơ ngẩn, anh cười mà nhướng mày: “Tiểu thọ tinh, còn không qua thổi nến?”
Cô đi về phía anh, piano và violon phía sau cùng hòa tấu, là giai điệu bài sinh nhật.
Cô nhìn niềm vui bất ngờ trước mắt, nhận ra đã lâu rồi không ai tỉ mỉ tổ chức sinh nhật cho cô như vậy.
Cô nhớ rõ có một lần vào lúc cô còn học cấp hai, ngày đó trùng hợp cô nhận giải nhất cuộc thi piano, mẹ cô nói phải chúc mừng sinh nhật cô, Vương Hi Hi và Vương Thịnh không ở nhà, chỉ có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngon-tinh-cung-chieu/2197657/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.