Edit: Astute Nguyễn, Đậu Xanh
Beta: Đậu Xanh
Thừa dịp Từ Lâm Viễn đi làm ruộng, Đới Hiểu Khánh lại đến quán thuốc Thương Chính lần nữa, trong khoảng thời gian này cô đã tận lực tạo ấn tượng tốt với thầy trò Thương Chính, cũng cố ý nói về thân thế, cảnh ngộ của mình.
Tất nhiên điều này đương nhiên là lấy được sự đồng tình của Thương Lãng, chỉ là Thương Chính vẫn luôn giữ thái độ nhàn nhạt với cô, nhìn không ra vì lý do gì. Nhưng lời nói của Thương Lãng về Thương Chính đã trở thành mong nguồn động lực lớn nhất của Hiểu Khánh, cô không thể từ bỏ, chỉ có thể ra tay từ phía Thương Lãng.
Nếu bỏ qua hoàn cảnh hiện tai của mình, Thương Lãng không thể nghi ngờ rằng chính là đối tượng mà Đới Hiểu Khánh có tình cảm nhất, cô dễ dàng buông bỏ phòng bị nói chuyện phiếm cùng anh ấy, thư thái lại nhẹ nhàng, hơn nữa bề ngoài anh ấy rất tuấn tú, tuổi lại không lớn, chỉ có như vậy cũng đủ để được Đới Hiểu Khánh yêu thích rồi.
Nhưng cô cũng tự dặn bản thân không được lay động trước Thương Lãng, khi cô rời đi, Hiết Sơn này cùng thôn Phong Uẩn tất cả sẽ không còn quan hệ gì với cô hết.
Hiệu thuốc không khác gì lần trước Đới Hiểu Khánh tới, thiếu niên vẫn đang nghiên cứu thuốc, chỉ dư bóng lưng thong gầy đơn bạc.
Đới Hiểu Khánh đùa dai cười, lặng yên không một tiếng động, đi vào quầy, nhẹ nhàng mà hù cậu một cái, “Thương Lãng!”
Vốn chỉ tưởng chỉ dọa cậu một chút, cả người Thương Lãng run lên, quay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngon-tinh-chim-trong-long/243229/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.