Edit: Bèng
Beta: Đậu Xanh
“Ngủ ngon không?” Sáng sớm hôm sau Từ Lâm Viễn gãi gãi đầu thật cẩn thận hỏi Đới Hiểu Khánh.
“Cũng được.” Đới Hiểu Khánh liếc mắt nhìn anh một cái, tóc Từ Lâm Viễn rất ngắn, cũng không cần xử lý quá nhiều, hẳn là chỉ rửa mặt chải đầu thôi, đường nét trên khuôn mặt căng ra, mày rậm mắt to bộ dáng có vẻ như rất có tinh thần. Đã bắt đầu mùa thu, mà anh vẫn mặc một cái áo đen, lộ ra cơ bắp cuồn cuộn.
“Đúng rồi, có bánh bao đặt trên bàn, em ăn đi.”
“À, được.” Đới Hiểu Khánh xoay người khập khiễng ra khỏi phòng.
Chăn bông trên giường đã được gấp gọn gàng, Từ Lâm Viễn tiến lên vài bước, đột nhiên ngửi thấy một loại mùi hương như có như không, ma xui quỷ khiến thế nào, anh lại hơi cúi người xuống kéo nhẹ chăn bông, cùng với gối đầu đặt trên giường khẽ ngửi, mới phát giác được đây là mùi hương của Đới Hiểu Khánh. Không phải là dầu gội đầu hay là sữa tắm, hình như là mùi thơm của cơ thể thiếu nữ, mùi hương chỉ dành riêng cho Đới Hiểu Khánh. Nghĩ đến như vậy mặt anh trở nên đỏ, tim cũng đập nhanh hơn, mảng đỏ ửng nhanh chóng truyền đến bên tai, hô hấp càng thêm dồn dập. Rồi sau đó giống như ăn cướp mà nhanh chóng chỉnh chăn lại như cũ, làm bộ bình tĩnh đi ra ngoài.
**
Vào thời điểm lá phong đã chuyển sang mài đỏ, Đới Hiểu Khánh đưa ra ý kiến muốn đi ra ngoài đạp thanh [1]. Từ Lâm Viễn thấy không yên tâm nên cương quyết yêu cầu muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngon-tinh-chim-trong-long/243223/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.