Vừa mới thu dọn đống tài liệu chuẩn bị tan ca thì chuông điện thoại vang lên, tôi vội nghe điện.
Không ngờ đó là điện thoại của Nhu Phong, cô ấy cười vui vẻ nói: "Chủ tịch Tô, em mới nhận một nhiệm vụ, anh có thể giúp em được không,nếu anh không giúp em thì em tiêu luôn đó!", luôn đi thẳng vào chủ đềchính, chỉ là giọng điệu lần này không dè dặt mà có chút làm nũng.
Tôi cười nói: " CÓ chuyện gì vậy? Nghe em nói có vẻ nghiêm trọng nhỉ, nhưng cũng phải xem anh có khả năng giúp em không đã chứ. Nếu anhkhông giúp được, em có thể tìm Phương Minh, dựa vào quan hệ của em vàLâm Yến, chỉ cần đúng nguyên tắc, Phương Minh nhất định sẽ vui vẻ giúpđỡ em ngay".
Nhu Phong bực tức: "Nếu Phương Minh có thể giúp được, em đã trực tiếp tìm Phương Minh rồi, nhưng chuyện nyaf,ngoài anh ra, không ai giúp được".
"Phương Minh là Chủ tịch thành phố mà còn không giúp được, vậy mà anh lại làm được sao?"
"Lại bôi bác bản thân rồi, các anh không giống nhau, Phương Minh cũng chẳng phải là chìa khóa vạn năng, không phải chuyện gì anh ấy cũng có thể giúp".
Xem ra tôi không hỏi, cô ấy sẽ còn tiếp tục vòng vo nữa, tôi vội đầu hàng: "Thôi được thôi được, em mãi chưa nói, anh bắt đầu thây lolắng rồi đấy, đừng có bảo anh đoán là chuyện gì đấy nhé?".
Tiếng cười vui vẻ của Nhu Phong từ đầu dây bên kia truyền tới,cô ấy nói: "Anh Nam Bính , em từng nói với anh, em là phóng viên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngon-tay-quy/2360679/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.