Lúc này, cả phòng khách càng thêm bí bách và kỳ quái hơn.
Giọng nói của người phụ nữ áo đỏ càng thêm mơ hồ vang vọng, Doãn Nhược Thi sợ tới mức không thể phát ra tiếng, giọng nói run rẩy giải thích: “Em thật sự không muốn giết chị gái mình, em thật sự không muốn giết chị. … là An Chỉ Nguyệt … là cô ta.”
“Em gái … Nếu em còn nói dối, chị sẽ cắt lưỡi của em.”
“Oh oh … đừng!” Doãn Nhược Thi hèn nhát lùi lại, nhưng không thể di chuyển cơ thể của mình. “Em không đầu độc chị. Em hạ độc trong bánh kem là muốn An Chỉ Nguyệt ăn. Cô ta cướp đi anh Lục Minh… huuuuhu … Em hận cô ta, cô ta đáng chết, em muốn đầu độc chết cô ta.”
“Huhuuuu … Em muốn đưa chiếc bánh này cho cô ta, không ngờ chiếc bánh này lại được đa cho chị, lỗi là của An Chỉ Nguyệt, nếu cô ta ăn chiếc bánh này thì chị sẽ không phải chết đâu.”
“Em đã mua chất độc ở đâu? Chị không biết mình đã nhiễm phải chất độc gì nên không thể nói nguyên nhân sau khi chết, Diêm Vương muốn hỏi chị chết như thế nào, nhưng chị không thể nói nguyên nhân, chị muốn lên hỏi em, em nói cho chị biết, chị có thể đi đầu thai làm người.”
Doãn Nhược Thi vừa khóc vừa gật đầu.
“Nó được mua từ một bác sĩ ở bệnh viện, em không biết nó là gì, anh ta nói nó là chất độc chết người. Anh ta đã tính em 5000 tệ …”
“Còn gì nữa?”
“Vì sắp đến ngày sinh nhật An Chỉ Nguyệt nên em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngon-song-tinh-yeu/786392/chuong-686.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.