Những gì ghi bên trong khiến khuôn mặt cô ta tái nhợt một lúc, sau đó trở nên đờ đẫn, rõ ràng là đang run lên vì sốc, cô ta lập tức nén lại, khuôn mặt nở một nụ cười cứng ngắc và ngượng nghịu.
Nụ cười kiểu đó rất giả tạo, nhưng cô ta vẫn cười gượng gạo và nói một cách lịch sự: “Không ngờ anh lại cưới Chỉ Nguyệt. Chúc mừng, chúc mừng …Em, em thực sự bất ngờ đó. Điều này quá đột ngột và khó có thể tin được, từ khi nào vậy?”
Hạo Nhi dùng nụ cười che đi vẻ không vui của mình, nhìn An Chỉ Nguyệt, hỏi: “Chỉ Nguyệt, từ khi nào mà cậu chia tay Bộ Hướng Đình, lại ở cùng Bộ Dực Thành?”
Lời này có chút khó nghe, An Chỉ Nguyệt xấu hổ không lên tiếng.
Bộ Dực Thành thu lại tờ giấy rồi cất đi, giọng điệu có chút không vui: “Chỉ Nguyệt với Bộ Hướng Đình còn chưa bắt đầu, thì sao có thể gọi là chia tay. Về phần tôi và cô ấy bắt đầu từ khi nào, cô không cần biết. “
Hạo Nhi bị nói đến có chút xấu hổ, khuôn mặt cứng đờ đến không cười được: “Tớ có chuyện phải đi, hai người mua sắm từ từ, hẹn gặp lại. Khi cậu tổ chức hôn lễ, mình sẽ làm phù dâu.”
An Chỉ Nguyệt cười mỉm lịch sự: “Được.”
“Tạm biệt. ” Hạo Nhi bước đi có chút lo lắng, rất hoảng hốt.
An Chỉ Nguyệt nhìn cô ta rời đi, cảm giác áy náy trong lòng đột nhiên biến mất.
Cô không xin lỗi Hạo Nhi, ngược lại, vì sự việc này khiến cô thấy được bản chất ích kỷ của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngon-song-tinh-yeu/786367/chuong-660.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.