Chương trước
Chương sau
“Giống như ba là tốt, con trai nên mạnh mẽ và quyết đoán.” Trần Tĩnh Thấy Bạch Nhược Hi nói: “Nếu sau này con vẫn muốn sinh con thì hãy sinh ra một đứa con gái vừa lạnh lùng vừa thông minh giống như con, lại vừa dịu dàng và đáng yêu.”
Khi nói về việc có con, Bạch Nhược Hi mỉm cười. ngượng ngùng nói: “Chờ ba đứa trẻ lớn rồi mới nghĩ, con cũng không có vấn đề nhưng anh Ba dường như không muốn sinh thêm nữa.”
“Tại sao?” Trần Tĩnh tò mò.
Bạch Nhược Hi không dám nói nói, vì nó rất xấu hổ.
Kiều Huyền Thạc sợ đứa trẻ sẽ chiếm hết thời gian và suy nghĩ của cô, và sợ rằng tình yêu thuộc về anh sẽ bị chia cắt bởi những đứa con.
Bạch Nhược Hi cười mà không nói lời nào.
Đúng lúc này, chuông cửa vang lên.
Bạch Nhược Hi và Trần Tĩnh nhìn về phía cửa, bảo mẫu chạy ra khỏi nhà, đi đến cánh cửa sắt lớn để mở, sau khi nói vài câu với người ở cửa, anh ta dẫn người đi vào.
Từ xa, Bạch Nhược Hi đã nhìn thấy bóng dáng của Triệu Toa Na.
Triệu Toa Na, hôn thê của Hách Nguyệt?
Tại sao cô ta ở đây?
Bạch Nhược Hi sắc mặt hơi tối sầm lại, bởi vì cô biết người đàn ông mà Triệu Toa Na thích là chồng cô vì vậy cô vẫn không thích người phụ nữ này.
Bạch Nhược Hi chậm rãi đứng dậy, nặn ra một nụ cười nhẹ, chào Triệu Toa Na đang đi tới: “Xin chào, cô Triệu.”
“Nhược Hi, đã lâu không gặp.” Triệu Toa Na cười đắc ý, rồi từ từ chuyển mắt sang Trần Tĩnh và ba đứa trẻ đang ngồi trên mặt đất.
”Con chào dì.”
Trần Tĩnh là cũng nhẹ nhàng: “Xin Chào!” tuy niềm nở chào hỏi nhưng bà cũng không đứng dậy mà tập trung vào ba đứa nhỏ.
Sau khi chào hỏi, Triệu Toa Na chậm rãi ngồi xổm xuống, nở một nụ cười dịu dàng, đưa tay sờ lên mặt, sau đó sờ lên đầu Đại bảo, rất xúc động, “Thời gian trôi nhanh, chớp mắt đãcó thể bò được rồi.”
“ừm, nắm tay thì có thể bước đi một chút, nhưng cậu bé vẫn không dám buông ra”
Bạch Nhược Hi lại ngồi trên thảm, nhìn Triệu Toa Na, nhẹ nhàng hỏi:”Cô tới đây có việc gì?
“Tôi tới đây tìm Huyền Thạc, tiện thể xemcon của hai người.” Ánh mắt của Triệu Toa Na dán chặt vào ba đứa trẻ, lộ ra một cảm giác khó nắm bắt, giống như bùi ngùi, nhưng cũng giống như yêu thích: “Rất giống Huyền Thạc, tương lai nhất định sẽ là một anh chàng đẹp trai. “
Trần Tĩnh lễ phép nói:“ Cảm ơn cô, con trai tôi không có ở nhà, nó đã trở về quân khu rồi.”
“Anh không ở nhà sao? ”Triệu Toa Na lấy điện thoại ra bấm dòng tin nhắn, nhìn Bạch Nhược Hi: “Huyền Thạc nói rằng anh ấy sẽ sớm về nhà, cho nên con mới đến đây, chắc là do con đến sớm.”
Bạch Nhược Hi nhìn vô thức nhìn điện thoại di động của cô ta, mặc dù không nhìn thấy gì, nhưng cô vẫn cảm thấy rất khó chịu.
Chồng cô vẫn thường xuyên liên lạc với Triệu Toa Na sao?
Họ hẹn ở nhà là vì chuyện gì?
Từ khi Hách Nguyệt và Lam Tuyết rời khỏi Tịch Quốc, cô biết rằng cuộc hôn nhân của Triệu Toa Na và Hách Nguyệt đã kết thúc, Triệu Toa Na không buồn, ngược lại thoải mái hơn, điều này cũng khiến cô cảm thấy bất ngờ.
Xét cho cùng, người phụ nữ này và Kiều Huyền Thạc là bạn học cũ có mối quan hệ khá tốt.
Cô vẫn nhớ rằng người phụ nữ này đã đi cùng với Kiều Huyền Thạc chọn váy cưới, cho thấy mối quan hệ giữa hai người thân thiện một cách lạ thường.
“Cô đã hẹn với con trai tôi?” Trần Tĩnh nhíu mày nghi ngờ hỏi.
Triệu Toa Na cười gật đầu, “Vâng, đúng vậy.”
Bạch Nhược Hi im lặng không lên tiếng, tiếp tục chơi đùa với các con.
Trần Tĩnh mím môi, quan sát biểu hiện của Bạch Nhược Hi, bất lực nhìn bảo mẫu bên cạnh: “Cô hãy đưa Triệu tiểu thư đây đến phòng khách trong nhà ngồi chơi.”
“Không cần đâu dì ơi, con sẽ cùng tụi nhỏ chơi ở đây. Nhân tiện, đợi Huyền Thạc về nhà. “
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.